"万红齐笑" 诗句出自清代诗人李慈铭《翠楼吟二首 其二》
《翠楼吟二首 其二》 拼音标注
cùi lóu yín èr shǒu qí èr
yán jǐng tíng kōng,
cùi bō jiān shǔ,
míng hú yī qū yuán bào。
huán dī dū shì shù,
dài jiā àn 、 zhū mén duō shǎo。
ǒu huā kāi le。
zhān sān miàn zhū lán,
yǔ huā húi rào,
qīng lián niǎo。
qǐ yán zūn dǐ,
wàn hóng qí xiào。
gèng ài qiáng wài dōng lín,
yǐn gāo lóu tiān bàn,
wén chuāng yǎo tiǎo。
lv̀ yáng yáo yè chù,
qià yǎn yìng 、 chāi héng le niǎo。
jìng zhuāng shuāng zhào。
jǐn luō shàn dōu xiāng,
dì fēng dū hǎo。
huā guāng miǎo。
qiàn shā shān zǐ,
xī yáng hóng dào。
《翠楼吟二首 其二》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。