"砺先难忍" 诗句出自清代诗人李慈铭《沁园春二首 其二》
《沁园春二首 其二》 拼音标注
qìn yuán chūn èr shǒu qí èr
yá ěr hé wèi,
chún wěn zhī jiān,
shúi lái dǐ xī。
jì miǎn huái xué yǔ,
cháng xiáo xiāng ěr,
chéng tóng hǔi chèn,
lv̌ xì qīng sī。
shí hùi nán fáng,
xiào rén yì lěng,
shēn hǔi nián lái qiàn hù chí。
jīn gāng huài,
biàn yīn fēng ké tuò,
zhū yù cān chà。
ér cáo mò dào wú shuāi。
zhèng kāi dòu róng jūn chū rù shí。
zhǐ wèi jīng shù shí,
lì xiān nán rěn,
tǎng féng mà zéi,
jiáo jìng hé shī。
zhè zǐ gōng láo,
jī gēn shēn shì,
wèi bào hóng líng yǐ ruò sī。
cóng jīn shì,
dàn tóu suō shàn bì,
bù fèi gē shī。
《沁园春二首 其二》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。