"韶光刚半" 诗句出自清代诗人李慈铭《念奴娇十一首 其四》
《念奴娇十一首 其四》 拼音标注
niàn nú jiāo shí yī shǒu qí sì
rù chūn jī rì,
yòu cōng cōng fēn dé,
sháo guāng gāng bàn。
bìng lǐ měi chóu jiā jié guò,
hé kuàng tiān yá jī yuàn。
zhàng gōu yú xiāng,
luō jīn cán mò,
líng luò wú rén guǎn。
dōng fēng gūi qù,
gù yuán zhòng wèn yīng yàn。
nà jiàn cǐ jì jiāng nán,
dàn yān wēi yǔ,
yù dí chūi dū biàn。
dàn zhǐ shí nián zhòng dié hèn 、 piān dào jīn zhāo qī duàn。
là táo huā,
lv̀ wán jīn dié,
kě xī xián tíng yuàn。
qīu qiān qiáng jiǎo,
yè lái míng yuè liāo luàn。
《念奴娇十一首 其四》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。