"者离别" 诗句出自清代诗人李慈铭《贺新郎二十首 其十七》
《贺新郎二十首 其十七》 拼音标注
hè xīn láng èr shí shǒu qí shí qī
sān yuè lín píng lù。
chèn méng méng 、 hǎo fēng shí lǐ,
chūi chéng xiāng wù。
shān lǐ huā guāng sān bǎi qǐng,
shān wài yī fān rén qù。
gèng duō shǎo 、 xī yáng zhōu zhǔ。
wú nài bì bō húi yǎn kàn,
rèn duō qíng 、 bù jiě líu nóng zhù。
yǐ nǐ shā,
shù shēng lǔ。
gù yuán jié wù shúi kān yǔ。
zhèng qīng míng 、 yīng gē xiàng mò,
yàn ní tíng hù。
liào dé huā qián tóng shàng shòu。
xì shù xíng chéng hé chù。
shuō kè lǐ 、 fēng guāng piān kǔ。
shǒu bǎ lǐu zhī cóng tóu jì,
tàn hé céng 、 cǐ wù gōng jī lv̌。
zhě lí bié,
tè wú xù。
《贺新郎二十首 其十七》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。