"竟苍黄、诀别穷途里" 诗句出自清代诗人李慈铭《贺新郎二十首 其七》
《贺新郎二十首 其七》 拼音标注
hè xīn láng èr shí shǒu qí qī
lìu zài cháng ān dǐ。
gòng chén hūn 、 qī liáng qióng jù。
jiàn pín xiōng dì。
zhé bì duàn zhī jīng jǐu xiǎn,
xiāng wèi wéi jūn ér yǐ。
zhèng nǔ lì 、 gè yíng gūi jì。
shúi fēn bǎi nián jī shǔ yuē,
jìng cāng huáng 、 jué bié qióng tú lǐ。
lái shì shì,
kě néng jì。
yī guān jì mò chéng nán dì,
xìng xiāng féng 、 jì fāng pěng xí,
lìng yuán fēng yì。
zhuǎn pàn shuāng luó tuó hùi qù,
tòng jué sù jīng qiān lǐ。
wèn xíng yǐng 、 cóng jīn shúi jì。
cǎn dàn guó mén gāo fù chū,
zhèng bēi fēng 、 hán rì xiāo xiāo qǐ。
suàn cǐ rì,
zhēn gūi yǐ。
《贺新郎二十首 其七》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。