"醉死人还直" 诗句出自清代诗人李慈铭《壶中天二首 其二》
《壶中天二首 其二》 拼音标注
hú zhōng tiān èr shǒu qí èr
shǎo nián yì qì,
àn wú gōu qǐ liào,
rú sī nán gōu。
huá fā xiāo xiāo jīn wèi lǎo,
piān bǐ wū tóu xiān bái。
yú fǔ shēng yá,
yàn cháo huā yuè,
zùi sǐ rén huán zhí。
píng gāo sì wàng,
dù jiāng shúi jiǎ zhōu jí。
xīu shuō mèng xiǎng líng yān,
xiào xū míng wù,
wǒ jìng chéng hé wù。
jì mò wén zhāng shēn hòu shì,
cháng dé cǎo jiān tōu huó。
qiān zài gōng píng,
yī shēng xīn xiě,
bù duò huá yán jié。
yīng xióng mò lù,
zhú gēn rú yì qiāo zhé。
《壶中天二首 其二》 作者简介
李慈铭(1830~1894)晚清官员,著名文史学家。初名模,字式侯,后改今名,字爱伯,号莼客,室名越缦堂,晚年自署越缦老人。会稽(今浙江绍兴)西郭霞川村人。光绪六年进士,官至山西道监察御史。数上封事,不避权要。日记三十余年不断,读书心得无不收录。学识渊博,承乾嘉汉学之余绪,治经学、史学,蔚然可观,被称为“旧文学的殿军”。