"竹马同游" 诗句出自宋代诗人李曾伯《满江红·竹马同游》
《满江红·竹马同游》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · zhú mǎ tóng yóu
zhú mǎ tóng yóu,
píng shēng zhì 、 xiāng qī xiāo hè。
jīn lǎo yǐ,
rú guān níng wù,
róng zhuāng tú zhù。
juàn qǐ jīng ní jiāng hǎi shì,
fàng jiào qín niǎo shān lín lè。
wèn shàng kān 、 wǔ jiàn dù hé wú,
gōng yìng mò。
sù kě fàn,
yī cóng è。
shú kě jǐu,
chá shèng bó。
dàn cǐ shēn cháng jiàn,
lǎo tiān bù cuò。
zhú yuàn zhòu xián cān nèi jǐng,
pú tuán yè zuò pī yuán jué。
yuàn cǐ shēng 、 wú kùi běi shān yuán,
xī hú hè。
《满江红·竹马同游》 作者简介
李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。