"一笑登楼" 诗句出自宋代诗人李曾伯《八声甘呼(用前韵答和史制参)》
《八声甘呼(用前韵答和史制参)》 拼音标注
bā shēng gān hū ( yòng qián yùn dá hé shǐ zhì cān )
xù zhòng xuān 、 yī fù xiǎo hū yīng,
shēng míng mǎn jīng hū。
xiàng bīn yán yóu xì,
háo duān yuè lù,
pí lǐ yáng qīu。
biàn lì wén shū diāo dǒu,
hé huàn bù fēng hóu。
héng shuò fēng yān biǎo,
dú zhān shī chóu。
jiàn shuō méi zǎn xīn shì,
zài mín é xiāng guó,
luò rì xī tóu。
chàng yīng háo yí hèn,
dū fù dà jiāng líu。
wěi píng shēng 、 jīng lún yǎ zhì,
bǎ zhòng gōng 、 liáo wèi hàn guān líu。
zhōng qīu jìn,
hé rú zài jǐu,
yī xiào dēng lóu。
《八声甘呼(用前韵答和史制参)》 作者简介
李曾伯(1198年-1268年),字长孺,号可斋。原籍覃怀(今河南沁阳附近),南渡后寓居嘉兴(今浙江嘉兴)。南宋中晚期名臣、词人,太宰李邦彦之后。其词喜用慷慨悲壮之调,抒发忧时感世之情,自称“愿学稼轩翁(辛弃疾)”《四库提要》称其“才气纵横,颇不入格,要亦戛戛异人,不屑拾慧牙后”。有《可斋杂稿》等传世。