"鳷鹊楼高天似水" 诗句出自宋代诗人李邴《念奴娇·素光练净》
《念奴娇·素光练净》 拼音标注
niàn nú jiāo · sù guāng liàn jìng
sù guāng liàn jìng,
yìng qīu shān 、 yǐn yǐn xīu méi héng lv̀。
zhī què lóu gāo tiān sì shǔi,
bì wǎ hán shēng yín sù。
qiān zhàng xié hūi,
bēn yún yǒng wù,
fēi guò lú tóng wū。
gèng wú chén qì,
mǎn tíng fēng sùi wú zhú。
shúi niàn hè fā xiān wēng,
dāng nián céng gòng shǎng,
zǐ yán fēi pù。
dùi yǐng sān rén liáo tòng yǐn,
yī xǐ lí chóu qiān hú。
dǒu zhuǎn cān héng,
piān rán gūi qù,
wàn lǐ qí huáng hú。
mǎn chuān shuāng xiǎo,
jiào yún chūi duàn héng yù 。
《念奴娇·素光练净》 作者简介
李邴(1085-1146), 字汉老,号龙龛居士。济州任城人。生于宋神宗元丰八年,卒于高宗绍兴十六年,年六十二岁。崇宁五年,1106年举进士第。累迁翰林学士。高宗即位,擢兵部侍郎,兼直学士院。苗傅、刘正彦反,邴谕以逆顺祸福之理,且密劝殿帅王元,俾以禁旅击贼。后为资政殿学士,上战阵、守备、措画、绥怀各五事,不报。闲居十七年,卒於泉州。谥文敏。邴著有草堂集一百卷,《宋史本传》传于世。存词8首。