"他乡好卜居" 诗句出自清代诗人李必恒《乙丑纪灾诗》
何年湮息壤,千里发胎簪。
洪泽陂难障,淮南害独深。
尾闾原地势,降割岂天心。
十万生人命,经旬突不黔。
报道归仁决,须臾涌浪高。
羊头何滚滚,釜底自滔滔。
草木先秋萎,鱼龙竟日号。
不堪容膝地,霪雨又萧骚。
即以城为岸,惊涛直撼城。
长湖无鸟过,六月已凉生。
野哭何人急,讹言半夜惊。
全家风浪里,秉烛坐深更。
泛宅知无计,危楼且共存。
半间连榻灶,八口杂鸡豚。
呕泄情怀恶,燔烧泪眼昏。
皇天吾不怨,幸免作鱼鼋。
藻荇牵高树,荒村八九墟。
人情争纲罟,劫运到诗书。
大厦何当庇,他乡好卜居。
可怜空际雁,无处觅泪洳。
眼见污邪尽,高原卷亦空。
疗饥思圣米,御湿觅山芎。
不没城三版,难租地一弓。
奇灾经几见,骇绝白头翁。
司空奉帝命,曷以拯灾黎。
上策惟通漕,奇勋在护堤。
归墟迷海口,沙路塞云梯。
财赋维扬地,何堪竟作溪。
五行多错迕,谁与问京房?
谷洛将无斗,淮黄久失常。
禹功真不再,天变故难详。
激荡悲风起,哀音彻大荒。
《乙丑纪灾诗》 拼音标注
yǐ chǒu jì zāi shī
hé nián yīn xī rǎng,
qiān lǐ fā tāi zān。
hóng zé bēi nán zhàng,
huái nán hài dú shēn。
wěi lv́ yuán dì shì,
jiàng gē qǐ tiān xīn。
shí wàn shēng rén mìng,
jīng xún tū bù qián。
bào dào gūi rén jué,
xū yú yǒng làng gāo。
yáng tóu hé gǔn gǔn,
fǔ dǐ zì tāo tāo。
cǎo mù xiān qīu wēi,
yú lóng jìng rì hào。
bù kān róng xī dì,
yín yǔ yòu xiāo sāo。
jí yǐ chéng wèi àn,
liáng tāo zhí hàn chéng。
cháng hú wú niǎo guò,
lìu yuè yǐ liáng shēng。
yě kū hé rén jí,
é yán bàn yè liáng。
quán jiā fēng làng lǐ,
bǐng zhú zuò shēn gèng。
fàn zhái zhī wú jì,
wēi lóu qiě gòng cún。
bàn jiān lián tà zào,
bā kǒu zá jī tún。
ōu xiè qíng huái è,
fán shāo lèi yǎn hūn。
huáng tiān wú bù yuàn,
xìng miǎn zuò yú yuán。
zǎo xìng qiān gāo shù,
huāng cūn bā jǐu xū。
rén qíng zhēng gāng gǔ,
jié yùn dào shī shū。
dà shà hé dāng bì,
tā xiāng hǎo bǔ jū。
kě lián kōng jì yàn,
wú chù mì lèi rù。
yǎn jiàn wū xié jǐn,
gāo yuán juàn yì kōng。
liáo jī sī shèng mǐ,
yù shī mì shān qiōng。
bù méi chéng sān bǎn,
nán zū dì yī gōng。
qí zāi jīng jī jiàn,
hài jué bái tóu wēng。
sī kōng fèng dì mìng,
hé yǐ zhěng zāi lí。
shàng cè wéi tōng cáo,
qí xūn zài hù dī。
gūi xū mí hǎi kǒu,
shā lù sāi yún tī。
cái fù wéi yáng dì,
hé kān jìng zuò xī。
wǔ xíng duō cuò wù,
shúi yǔ wèn jīng fáng ?
gǔ luò jiāng wú dǒu,
huái huáng jǐu shī cháng。
yǔ gōng zhēn bù zài,
tiān biàn gù nán xiáng。
jī dàng bēi fēng qǐ,
āi yīn chè dà huāng。
《乙丑纪灾诗》 作者简介