"远公爱康乐" 诗句出自唐代诗人李白《同族侄评事黯游昌禅师山池二首》
《同族侄评事黯游昌禅师山池二首》 拼音标注
tóng zú zhí píng shì àn yóu chāng shàn shī shān chí èr shǒu
yuǎn gōng ài kāng lè,
wèi wǒ kāi shàn guān。
xiāo rán sōng shí xià,
hé yì qīng liáng shān。
huā jiāng sè bù rǎn,
shǔi yǔ xīn jù xián。
yī zuò dù xiǎo jié,
guān kōng tiān dì jiān。
kè lái huā yǔ jì,
qīu shǔi luò jīn chí。
piàn shí hán qīng jǐn,
shū yáng guà lv̀ sī。
gāo sēng fú yù bǐng,
tóng zǐ xiàn shuāng lí。
xī qù ài jiā jǐng,
yān luó yù míng shí。
《同族侄评事黯游昌禅师山池二首》 作者简介
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。