"青莲出尘埃" 诗句出自唐代诗人李白《陪族叔当涂宰游化城寺升公清风亭》
《陪族叔当涂宰游化城寺升公清风亭》 拼音标注
péi zú shū dāng tú zǎi yóu huà chéng sì shēng gōng qīng fēng tíng
huà chéng ruò huà chū,
jīn bǎng tiān gōng kāi。
yí shì hǎi shàng yún,
fēi kōng jié lóu tái。
shēng gōng hú shàng xìu,
càn rán yǒu biàn cái。
jì rén bù lì jǐ,
lì sú wú xián cāi。
le jiàn shǔi zhōng yuè,
qīng lián chū chén āi。
xián jū qīng fēng tíng,
zuǒ yòu qīng fēng lái。
dāng shǔ yīn guǎng diàn,
tài yáng wèi pái huái。
míng zhuó dài yōu kè,
zhēn pán jiàn diāo méi。
fēi wén hé sǎ luò,
wàn xiàng wèi zhī cūi。
jì fù yǒng míng qín,
dé shēng bù yún léi。
sūi yóu dào lín shì,
yì jǔ táo qián bēi。
qīng lè dòng zhū tiān,
cháng sōng zì yín āi。
líu huān ruò kě jǐn,
jié shí nǎi chéng hūi。
《陪族叔当涂宰游化城寺升公清风亭》 作者简介
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。