"深沉百丈洞海底" 诗句出自唐代诗人李白《鲁郡尧祠送窦明府薄华还西京》
朝策犁眉騧,举鞭力不堪。
强扶愁疾向何处,角巾微服尧祠南。
长杨扫地不见日,石门喷作金沙潭。
笑夸故人指绝境,山光水色青于蓝。
庙中往往来击鼓,尧本无心尔何苦。
门前长跪双石人,有女如花日歌舞。
银鞍绣毂往复回,簸林蹶石鸣风雷。
远烟空翠时明灭,白鸥历乱长飞雪。
红泥亭子赤阑干,碧流环转青锦湍。
深沉百丈洞海底,那知不有蛟龙蟠。
君不见绿珠潭水流东海,绿珠红粉沉光彩。
绿珠楼下花满园,今日曾无一枝在。
昨夜秋声阊阖来,洞庭木落骚人哀。
遂将三五少年辈,登高远望形神开。
生前一笑轻九鼎,魏武何悲铜雀台。
我歌白云倚窗牖,尔闻其声但挥手。
长风吹月度海来,遥劝仙人一杯酒。
酒中乐酣宵向分,举觞酹尧尧可闻。
何不令皋繇拥篲横八极,直上青天挥浮云。
高阳小饮真琐琐,山公酩酊何如我。
竹林七子去道赊,兰亭雄笔安足夸。
尧祠笑杀五湖水,至今憔悴空荷花。
尔向西秦我东越,暂向瀛洲访金阙。
蓝田太白若可期,为余扫洒石上月。
《鲁郡尧祠送窦明府薄华还西京》 拼音标注
lǔ jùn yáo cí sòng dòu míng fǔ bó huá huán xī jīng
zhāo cè lí méi guā,
jǔ biān lì bù kān。
qiáng fú chóu jí xiàng hé chù,
jiǎo jīn wēi fú yáo cí nán。
cháng yáng sǎo dì bù jiàn rì,
shí mén pēn zuò jīn shā tán。
xiào kuā gù rén zhǐ jué jìng,
shān guāng shǔi sè qīng yú lán。
miào zhōng wǎng wǎng lái jí gǔ,
yáo běn wú xīn ěr hé kǔ。
mén qián cháng gùi shuāng shí rén,
yǒu nv̌ rú huā rì gē wǔ。
yín ān xìu gǔ wǎng fù húi,
bò lín jué shí míng fēng léi。
yuǎn yān kōng cùi shí míng miè,
bái ōu lì luàn cháng fēi xuě。
hóng ní tíng zǐ chì lán gān,
bì líu huán zhuǎn qīng jǐn tuān。
shēn chén bǎi zhàng dòng hǎi dǐ,
nà zhī bù yǒu jiāo lóng pán。
jūn bù jiàn lv̀ zhū tán shǔi líu dōng hǎi,
lv̀ zhū hóng fěn chén guāng cǎi。
lv̀ zhū lóu xià huā mǎn yuán,
jīn rì céng wú yī zhī zài。
zuó yè qīu shēng chāng gé lái,
dòng tíng mù luò sāo rén āi。
sùi jiāng sān wǔ shǎo nián bèi,
dēng gāo yuǎn wàng xíng shén kāi。
shēng qián yī xiào qīng jǐu dǐng,
wèi wǔ hé bēi tóng què tái。
wǒ gē bái yún yǐ chuāng yǒu,
ěr wén qí shēng dàn hūi shǒu。
cháng fēng chūi yuè dù hǎi lái,
yáo quàn xiān rén yī bēi jǐu。
jǐu zhōng lè hān xiāo xiàng fēn,
jǔ shāng lèi yáo yáo kě wén。
hé bù lìng gāo yáo yǒng hùi héng bā jí,
zhí shàng qīng tiān hūi fú yún。
gāo yáng xiǎo yǐn zhēn suǒ suǒ,
shān gōng míng dǐng hé rú wǒ。
zhú lín qī zǐ qù dào shē,
lán tíng xióng bǐ ān zú kuā。
yáo cí xiào shā wǔ hú shǔi,
zhì jīn qiáo cùi kōng hé huā。
ěr xiàng xī qín wǒ dōng yuè,
zàn xiàng yíng zhōu fǎng jīn què。
lán tián tài bái ruò kě qī,
wèi yú sǎo sǎ shí shàng yuè。
《鲁郡尧祠送窦明府薄华还西京》 作者简介
李白(701年-762年),字太白,号青莲居士,唐朝浪漫主义诗人,被后人誉为“诗仙”。祖籍陇西成纪(待考),出生于西域碎叶城,4岁再随父迁至剑南道绵州。李白存世诗文千余篇,有《李太白集》传世。762年病逝,享年61岁。其墓在今安徽当涂,四川江油、湖北安陆有纪念馆。