“只论寻尺直与枉”这段文字出自哪里?

上一句:而躬非胁肩

“只论寻尺直与枉”出自清代诗人劳孝舆的诗句: 《祠灶篇》

下一句:何知凿枘方可员

"只论寻尺直与枉" 诗句出自清代诗人劳孝舆《祠灶篇》

朔风卷爆何喧阗夜闻甲马空中骈
厨中灰飞如糁锦灶底镫光生红莲
灵旗猎猎朱衣妍家家明烛向灶悬
传闻东厨司命君常于小除之夜能升天
我闻天有九覆帱周八埏
东西南北亘万里其高直踞三十三层巅
君从何来今何往其间道里岁月得无多迁延
又闻帝阍九重位高拱北极深邃众星联
守关虎豹立狰狞蛟螭绕殿纷蜿蜒
少撄其怒不可测,君乃何事一过而问焉?
我兹恻然念,久与君周旋
无食吁君爨苦寒依君眠
念当远决别何可使君出门无酒腰无缠
园中有芜树有橘呼儿斫取罗灶壖
清斋小供可以饱殷勤再拜斟寒泉
岁寒天步良艰难苟可以止君无还
维君莞尔笑此子何愚顽予明语子细听旃
寒暑有代谢阴阳时变迁
功成者身退造物乃循环
维皇悯兹下土浊使我监观于尘寰
善恶恒以锱铢计祸福不爽毫釐间
岁终报绩无少假威福惟我司命权
汝不见秦皇东海求神仙终朝拳跪曲突前
又不见子方刲羊享祀虔立致黄白家万千
我闻斯语喜蹁跹如渴得浆口垂涎
酒更酌香重煎盘添美馔纸增钱长跪致词未敢言
祝君默喻首我肯,讵乃色然怒曰咄尔措大何敢然!
自吾居而所,羁旅将一年朝不遑夕谋饔飧
东家焚蜡糒沃釜而女采薪无力不自全
西舍庖鳖鲤作脍而女操刀欲割无小鲜
他人有热可以炙而尔之灰且死何时然
有时金石之声聒我耳不知空厨之下久已无炊烟
女头无媚骨而躬非胁肩
只论寻尺直与枉何知凿枘方可员
徒然持此残杯与冷炙胡乃断断向我摇尾而乞怜
言讫掉头不复顾翩然归天朝上尊天
高茫茫不可问竟夕使我频搔短发临镫前

《祠灶篇》 拼音标注

cí zào piān
shuò fēng juàn bào hé xuān tián,
yè wén jiǎ mǎ kōng zhōng pián。
chú zhōng hūi fēi rú sān jǐn,
zào dǐ dēng guāng shēng hóng lián。
líng qí liè liè zhū yī yán,
jiā jiā míng zhú xiàng zào xuán。
chuán wén dōng chú sī mìng jūn,
cháng yú xiǎo chú zhī yè néng shēng tiān。
wǒ wén tiān yǒu jǐu,
fù chóu zhōu bā yán。
dōng xī nán běi gèn wàn lǐ,
qí gāo zhí jù sān shí sān céng diān。
jūn cóng hé lái jīn hé wǎng,
qí jiān dào lǐ sùi yuè dé wú duō qiān yán。
yòu wén dì hūn jǐu zhòng wèi gāo gǒng,
běi jí shēn sùi zhòng xīng lián。
shǒu guān hǔ bào lì zhēng níng,
jiāo chī rào diàn fēn wān yán。
shǎo yīng qí nù bù kě cè,
jūn nǎi hé shì yī guò ér wèn yān ?
wǒ zī cè rán niàn,
jǐu yǔ jūn zhōu xuán。
wú shí xū jūn cuàn,
kǔ hán yī jūn mián。
niàn dāng yuǎn jué bié,
hé kě shǐ jūn chū mén wú jǐu yāo wú chán。
yuán zhōng yǒu wú shù yǒu jú,
hū ér zhuó qǔ luō zào ruán。
qīng zhāi xiǎo gōng kě yǐ bǎo,
yīn qín zài bài zhēn hán quán。
sùi hán tiān bù liáng jiān nán,
gǒu kě yǐ zhǐ jūn wú huán。
wéi jūn guān ěr xiào,
cǐ zǐ hé yú wán,
yú míng yǔ zǐ xì tīng zhān。
hán shǔ yǒu dài xiè,
yīn yáng shí biàn qiān。
gōng chéng zhě shēn tùi,
zào wù nǎi xún huán。
wéi huáng mǐn zī xià tǔ zhuó,
shǐ wǒ jiān guān yú chén huán。
shàn è héng yǐ zī zhū jì,
huò fú bù shuǎng háo lí jiān。
sùi zhōng bào jī wú shǎo jiǎ,
wēi fú wéi wǒ sī mìng quán。
rǔ bù jiàn qín huáng dōng hǎi qíu shén xiān,
zhōng zhāo quán gùi qū tū qián。
yòu bù jiàn zǐ fāng kūi yáng xiǎng sì qián,
lì zhì huáng bái jiā wàn qiān。
wǒ wén sī yǔ xǐ pián xiān,
rú kě dé jiāng kǒu chúi xián。
jǐu gèng zhuó,
xiāng zhòng jiān,
pán tiān měi zhuàn zhǐ zēng qián,
cháng gùi zhì cí wèi gǎn yán。
zhù jūn mò yù shǒu wǒ kěn,
jù nǎi sè rán nù yuē duō ěr cuò dà hé gǎn rán !
zì wú jū ér suǒ,
jī lv̌ jiāng yī nián,
zhāo bù huáng xī móu yōng sūn。
dōng jiā fén là bèi wò fǔ,
ér nv̌ cǎi xīn wú lì bù zì quán。
xī shè páo biē lǐ zuò kuài,
ér nv̌ cāo dāo yù gē wú xiǎo xiān。
tā rén yǒu rè kě yǐ zhì,
ér ěr zhī hūi qiě sǐ hé shí rán。
yǒu shí jīn shí zhī shēng guā wǒ ěr,
bù zhī kōng chú zhī xià jǐu yǐ wú chūi yān。
nv̌ tóu wú mèi gǔ,
ér gōng fēi xié jiān。
zhǐ lùn xún chǐ zhí yǔ wǎng,
hé zhī záo rùi fāng kě yuán。
tú rán chí cǐ cán bēi yǔ lěng zhì,
hú nǎi duàn duàn xiàng wǒ yáo wěi ér qǐ lián。
yán qì diào tóu bù fù gù piān rán,
gūi tiān zhāo,
shàng zūn tiān。
gāo máng máng,
bù kě wèn,
jìng xī shǐ wǒ pín sāo duǎn fā lín dēng qián。

《祠灶篇》 作者简介

劳孝舆

清广东南海人,字孝于,号阮斋、巨峰。雍正十三年拔贡。乾隆元年举鸿博,未中。任贵州龙泉、毕节等知县。所至以兴文教为己任。有《阮斋诗文集》、《春秋诗话》等。

Processed in 0.086687 Second , 193 querys.