"王者大无外" 诗句出自清代诗人蓝鼎元《台湾近咏十首呈巡使黄玉圃先生 其十》
《台湾近咏十首呈巡使黄玉圃先生 其十》 拼音标注
tái wān jìn yǒng shí shǒu chéng xún shǐ huáng yù pǔ xiān shēng qí shí
tái wān sūi jué dǎo,
bàn bì wèi fān lí。
yán hǎi lìu qī shěng,
kǒu àn mì xiāng yī。
tái ān yī fāng lè,
tái dòng tiān xià yí。
wèi yǔ bù chóu móu,
wǔ yú shì shì qí。
huò yún hǎi wài dì,
wú lìng rén mín zī。
yǒu tǔ cǐ yǒu rén,
qì yùn bù kě jī。
mín ruò dào jiāng jù,
dào qǐ fān yì bēi。
hé lán yǔ rì běn,
dān dān gòng duǒ yí。
wáng zhě dà wú wài,
hé wèi cǐ fán chī。
zhèng jiào xiāo pǒ pì,
qiān nián gǒng jīng shī。
《台湾近咏十首呈巡使黄玉圃先生 其十》 作者简介
(1675或1680—1733)清福建漳浦人,字玉霖,一字云锦,号鹿洲。蓝廷珍堂弟。读书能文,熟悉闽浙沿海情形。朱一贵起事时,从廷珍入台,襄助办理善后,主张垦辟台湾土地,谓若“废置空虚”,“即使内乱不生,寇自外来,将有日本、荷兰之患”。雍正初,被召入京,与修《一统志》。授广东普宁知县,被诬罢官。事明,授广州知府,寻卒。有《鹿洲集》、《平台纪略》等。