“赋诗乃余事”这段文字出自哪里?

上一句:继震川荆川

“赋诗乃余事”出自清代诗人揆叙的诗句: 《禾中留别竹垞先生得五百字》

下一句:精妙非刻镌

"赋诗乃余事" 诗句出自清代诗人揆叙《禾中留别竹垞先生得五百字》

吾兄昔好客结识俱英贤
就中公最亲如影依形然
每因儤直暇觞咏偕欢妍
门前渌水亭亭外泊小船
平池碧藻合高树红樱悬
仰窥城西山俯听槛底泉
有时把彩笔按谱新词填
或模姜白石或效张玉田
有时作八分鸾凤争翔骞
中郎及丞相屈强堪比肩
晨游辔屡并暮宿床必联
阳乌出复没顾兔缺再圆
相将移四序谓可终百年
百年讵足保一旦忽弃捐
伯兮既下世客散如云烟
公亦厌承明返棹鸳湖边
湖宽百余顷中有蒲与莲
宜晴复宜雨倒映东南天
愁来即泛艇兴到或扣舷
试哦康乐句空水共澄鲜
颇谐物外好永谢区中缘
先生间世才坟典咸贯穿
发而为文章力若横海鳣
上登最高峰下探不测渊
宾筵列钟鼎武库罗戈鋋
自从唐宋后继震川荆川
赋诗乃余事精妙非刻镌
腾轩驾天马追逐飞空仙
歌吟穷乃工著述老愈专
源流考经籍郑马争后先
降及有明诗搜辑一代全
又曾集旧闻析木穷星躔
囊中每携此山川载图编
偶然披卷看在越如在燕
刘侗应避席何况侪辈焉
我生苦失学丹黄乏磨研
尘埃困趋走岁月惊推迁
常思听公语坐使美疢痊
前年寓金阊樽酒虚招延
先生来叩门剥啄惊昼眠
旧声尚能识但益毛发宣
话予幼时事历历皆眼前
挥毫书短箑缀以诗四篇
荧煌灿珠贝馥郁堆兰荃
离居几何时遽若脱矢弦
今年思久聚别袂翻难牵
秀州树丛丛河水鸣溅溅
此时与君别怅怏心如煎
乖违知不免会合期恐愆
江干倘相忆毋吝鱼书传

hé zhōng líu bié zhú chá xiān shēng dé wǔ bǎi zì
wú xiōng xī hǎo kè,
jié shì jù yīng xián。
jìu zhōng gōng zùi qīn,
rú yǐng yī xíng rán。
měi yīn bào zhí xiá,
shāng yǒng xié huān yán。
mén qián lù shǔi tíng,
tíng wài bó xiǎo chuán。
píng chí bì zǎo hé,
gāo shù hóng yīng xuán。
yǎng kūi chéng xī shān,
fǔ tīng jiàn dǐ quán。
yǒu shí bǎ cǎi bǐ,
àn pǔ xīn cí tián。
huò mó jiāng bái shí,
huò xiào zhāng yù tián。
yǒu shí zuò bā fēn,
luán fèng zhēng xiáng qiān。
zhōng láng jí chéng xiāng,
qū qiáng kān bǐ jiān。
chén yóu pèi lv̌ bìng,
mù sù chuáng bì lián。
yáng wū chū fù méi,
gù tù quē zài yuán。
xiāng jiāng yí sì xù,
wèi kě zhōng bǎi nián。
bǎi nián jù zú bǎo,
yī dàn hū qì juān。
bó xī jì xià shì,
kè sàn rú yún yān。
gōng yì yàn chéng míng,
fǎn zhuō yuān hú biān。
hú kuān bǎi yú qǐng,
zhōng yǒu pú yǔ lián。
yí qíng fù yí yǔ,
dǎo yìng dōng nán tiān。
chóu lái jí fàn tǐng,
xīng dào huò kòu xián。
shì é kāng lè jù,
kōng shǔi gòng chéng xiān。
pǒ xié wù wài hǎo,
yǒng xiè qū zhōng yuán。
xiān shēng jiān shì cái,
fén diǎn xián guàn chuān。
fā ér wèi wén zhāng,
lì ruò héng hǎi zhān。
shàng dēng zùi gāo fēng,
xià tàn bù cè yuān。
bīn yán liè zhōng dǐng,
wǔ kù luō gē chán。
zì cóng táng sòng hòu,
jì zhèn chuān jīng chuān。
fù shī nǎi yú shì,
jīng miào fēi kè juān。
téng xuān jià tiān mǎ,
zhūi zhú fēi kōng xiān。
gē yín qióng nǎi gōng,
zhù shù lǎo yù zhuān。
yuán líu kǎo jīng jí,
zhèng mǎ zhēng hòu xiān。
jiàng jí yǒu míng shī,
sōu jí yī dài quán。
yòu céng jí jìu wén,
xī mù qióng xīng chán。
náng zhōng měi xié cǐ,
shān chuān zài tú biān。
ǒu rán pī juàn kàn,
zài yuè rú zài yàn。
líu tōng yìng bì xí,
hé kuàng chái bèi yān。
wǒ shēng kǔ shī xué,
dān huáng fá mó yán。
chén āi kùn qū zǒu,
sùi yuè liáng tūi qiān。
cháng sī tīng gōng yǔ,
zuò shǐ měi chèn quán。
qián nián yù jīn chāng,
zūn jǐu xū zhāo yán。
xiān shēng lái kòu mén,
bō zhuó liáng zhòu mián。
jìu shēng shàng néng shì,
dàn yì máo fā xuān。
huà yú yòu shí shì,
lì lì jiē yǎn qián。
hūi háo shū duǎn shà,
zhùi yǐ shī sì piān。
yíng huáng càn zhū bèi,
fù yù dūi lán quán。
lí jū jī hé shí,
jù ruò tuō shǐ xián。
jīn nián sī jǐu jù,
bié mèi fān nán qiān。
xìu zhōu shù cóng cóng,
hé shǔi míng jiàn jiàn。
cǐ shí yǔ jūn bié,
chàng yàng xīn rú jiān。
guāi wéi zhī bù miǎn,
hùi hé qī kǒng qiān。
jiāng gān tǎng xiāng yì,
wú lìn yú shū chuán。

揆叙

揆叙(1675—1717)纳喇氏,字凯功,号惟实居士,谥文端,姓纳喇氏,清满州正黄旗人,大学士纳兰明珠的第二个儿子。康熙间由二等侍卫授侍读,累官至左都御史,着有《隙光亭杂识》、《益戒堂诗集》、《鸡肋集》。

Processed in 0.083874 Second , 191 querys.