"莫惜玉山颓" 诗句出自明代诗人邝露《婆侯戏韵效宫体寄侍御梁仲玉》
东粤古扬州,新年竞冶游。
月规麋作镜,人叠綵为楼。
百花装宝树,万舞杂名讴。
逐电骄花马,垂星服幰牛。
穗石神羊观,坡山古渡头。
结友皆无忌,邀欢尽莫愁。
倾国复倾城,千金一笑轻。
逢场先作戏,遇酒辄忘酲。
翠袖衔恩割,鱼肠任侠行。
面粉分何晏,眉山蹙长卿。
书裙邀大令,捉麈倩宁馨。
鲛镫连海市,鳖岳擎天起。
熏愁苏合香,洒醉蔷蘼水。
琵琶弹木鱼,锦瑟传香蚁。
鬼面饰丹铅,仙袂飘纨绮。
三条鞚似云,九陌平如纸。
宵分兴转酣,车马更骖驔。
跳丸挥玉剑,走索上烟岚。
降龙还伏虎,狰狞百兽舞。
巴蛇蜕象骼,神鲲振鹏羽。
天门斩鬼伯,地狱降魔主。
幻人出化城,天梯灭金炬。
玉兔媵灵娥,游鹿胎仙女。
歘讶泰山倾,流观沧海竖。
鸟兽亡其曹,鱼龙相嘘乳。
官山神珥蛇,府水王驱雨。
争看火树回,莫惜玉山颓。
尧蓂初满荚,舜琯乍飞灰。
风吹长乐漏,花落寿阳梅。
北斗低秦岭,东星上汉台。
王孙游未返,公子讵归来。
并辔元宵马,同心长命杯。
民谣歌乐只,圣寿赞康哉。
独有供驴令,难容司马才。
《婆侯戏韵效宫体寄侍御梁仲玉》 拼音标注
pó hóu xì yùn xiào gōng tǐ jì shì yù liáng zhòng yù
dōng yuè gǔ yáng zhōu,
xīn nián jìng yě yóu。
yuè gūi mí zuò jìng,
rén dié cǎi wèi lóu。
bǎi huā zhuāng bǎo shù,
wàn wǔ zá míng ōu。
zhú diàn jiāo huā mǎ,
chúi xīng fú xiǎn níu。
sùi shí shén yáng guān,
pō shān gǔ dù tóu。
jié yǒu jiē wú jì,
yāo huān jǐn mò chóu。
qīng guó fù qīng chéng,
qiān jīn yī xiào qīng。
féng cháng xiān zuò xì,
yù jǐu zhé wàng chéng。
cùi xìu xián ēn gē,
yú cháng rèn xiá xíng。
miàn fěn fēn hé yàn,
méi shān cù cháng qīng。
shū qún yāo dà lìng,
zhuō zhǔ qiàn níng xīn。
jiǎo dēng lián hǎi shì,
biē yuè qíng tiān qǐ。
xūn chóu sū hé xiāng,
sǎ zùi qiáng mí shǔi。
pí pá dàn mù yú,
jǐn sè chuán xiāng yǐ。
gǔi miàn shì dān qiān,
xiān mèi piāo wán qǐ。
sān tiáo kòng sì yún,
jǐu mò píng rú zhǐ。
xiāo fēn xīng zhuǎn hān,
chē mǎ gèng cān tán。
tiào wán hūi yù jiàn,
zǒu suǒ shàng yān lán。
jiàng lóng huán fú hǔ,
zhēng níng bǎi shòu wǔ。
bā shé shùi xiàng gé,
shén kūn zhèn péng yǔ。
tiān mén zhǎn gǔi bó,
dì yù jiàng mó zhǔ。
huàn rén chū huà chéng,
tiān tī miè jīn jù。
yù tù yìng líng é,
yóu lù tāi xiān nv̌。
xū yà tài shān qīng,
líu guān cāng hǎi shù。
niǎo shòu wáng qí cáo,
yú lóng xiāng xū rǔ。
guān shān shén ěr shé,
fǔ shǔi wáng qū yǔ。
zhēng kàn huǒ shù húi,
mò xī yù shān túi。
yáo míng chū mǎn jiá,
shùn guǎn zhà fēi hūi。
fēng chūi cháng lè lòu,
huā luò shòu yáng méi。
běi dǒu dī qín líng,
dōng xīng shàng hàn tái。
wáng sūn yóu wèi fǎn,
gōng zǐ jù gūi lái。
bìng pèi yuán xiāo mǎ,
tóng xīn cháng mìng bēi。
mín yáo gē lè zhǐ,
shèng shòu zàn kāng zāi。
dú yǒu gōng lv́ lìng,
nán róng sī mǎ cái。
《婆侯戏韵效宫体寄侍御梁仲玉》 作者简介
(1604—1650)明末清初广东南海人,原名瑞露,字湛若。诸生。历游广西、江苏、浙江间,在桂遍历诸土司辖地,悉知其山川风土。唐王立于福州,官中书舍人。永历中,以荐入翰林。清兵破广州,抱古琴绝食死。工诗善书,有《赤雅》、《峤雅》等。