"离合清曙飘晨熹" 诗句出自明代诗人邝露《白纻舞歌诗 其三》
《白纻舞歌诗 其三》 拼音标注
bái zhù wǔ gē shī qí sān
chūn yún bó jì lín chū hūi,
qīu lán bèi qì huá lù cǔi。
bēi xián liàng guǎn yuè rù wéi,
sī zhú wèi yù xīn xiān cūi。
hán qíng qǐ wǔ shǔ jūn sī,
zá tà yìng gē zhé qiě yóu。
sòng pàn líu jīng fèng jiāng chú,
zhōng huǎn pīng lì xiě yuàn yí。
guāng fēng zhà xī yǎn fù pī,
lí hé qīng shù piāo chén xī。
zhāo yún duàn xù guāng lín lí,
pái huái sī niǎo xiáng qiě xú。
kāng kāng zhuǎn cè bù néng líu,
yīn dù mèi zhuǎn liáng chén yí。
chūn huā yǐ jǐn qīu lán wēi,
dàn yuàn gē wǔ wú bié lí。
fāng nián zhāo zhí yuǎn rú qī,
qiān qīu wàn sùi xīn xiāng zhī。
《白纻舞歌诗 其三》 作者简介
(1604—1650)明末清初广东南海人,原名瑞露,字湛若。诸生。历游广西、江苏、浙江间,在桂遍历诸土司辖地,悉知其山川风土。唐王立于福州,官中书舍人。永历中,以荐入翰林。清兵破广州,抱古琴绝食死。工诗善书,有《赤雅》、《峤雅》等。