"讵肯阴谋及妇人" 诗句出自明代诗人邝露《赵夫人歌》
琼花一枝天下无,新妆绝胜秦罗敷。
掌中学得平阳舞,赵璧堪偿十五都。
自矜骄艳无双质,嫁与将军北射胡。
胡骑冯陵风雨急,金陵铁锁何嗟及。
都尉惭恩夜受降,桃根感义春相泣。
感义惭恩春复秋,汉家宫阙水东流。
高台爱妾魂将断,南雁方过翡翠楼。
翡翠楼前月如练,二十四桥花似霰。
鼓吹云旗锦浪堆,牵牛织女重相见。
相见相欢无几何,蓬莱清浅近无波。
泰山东倾作平地,日南铜柱高巍峨。
将军高阁临江起,湘帘一派珠江水。
羌篴胡笳沸绮城,美人一见心先死。
婉转蛾眉毳幕边,霜摧杨柳风打莲。
李陵胡服不报汉,申胥泪出玉婵娟。
脱先解佩重乌邑,哀鸾半映菱花立。
就桀阿衡负鼎干,兴周吉甫山龙缉。
自古英雄畏失时,将兴将废女红知。
奉春既衍留侯策,陶侃休回温峤旗。
将军沉吟目如电,手捉长戈日轮变。
讵肯阴谋及妇人,任佗死后开生面。
闺中春暖草初薰,白水歌通管细君。
鹣鹣飞上凌烟阁,双兔雌雄世莫分。
《赵夫人歌》 拼音标注
zhào fū rén gē
qióng huā yī zhī tiān xià wú,
xīn zhuāng jué shèng qín luō fū。
zhǎng zhōng xué dé píng yáng wǔ,
zhào bì kān cháng shí wǔ dū。
zì jīn jiāo yàn wú shuāng zhí,
jià yǔ jiāng jūn běi shè hú。
hú qí féng líng fēng yǔ jí,
jīn líng tiě suǒ hé jiē jí。
dū wèi cán ēn yè shòu jiàng,
táo gēn gǎn yì chūn xiāng qì。
gǎn yì cán ēn chūn fù qīu,
hàn jiā gōng què shǔi dōng líu。
gāo tái ài qiè hún jiāng duàn,
nán yàn fāng guò fěi cùi lóu。
fěi cùi lóu qián yuè rú liàn,
èr shí sì qiáo huā sì xiàn。
gǔ chūi yún qí jǐn làng dūi,
qiān níu zhī nv̌ zhòng xiāng jiàn。
xiāng jiàn xiāng huān wú jī hé,
péng lái qīng qiǎn jìn wú bō。
tài shān dōng qīng zuò píng dì,
rì nán tóng zhù gāo wēi é。
jiāng jūn gāo gé lín jiāng qǐ,
xiāng lián yī pài zhū jiāng shǔi。
qiāng dí hú jiā fèi qǐ chéng,
měi rén yī jiàn xīn xiān sǐ。
wǎn zhuǎn é méi cùi mù biān,
shuāng cūi yáng lǐu fēng dǎ lián。
lǐ líng hú fú bù bào hàn,
shēn xū lèi chū yù chán juān。
tuō xiān jiě pèi zhòng wū yì,
āi luán bàn yìng líng huā lì。
jìu jié ā héng fù dǐng gān,
xīng zhōu jí fǔ shān lóng qì。
zì gǔ yīng xióng wèi shī shí,
jiāng xīng jiāng fèi nv̌ hóng zhī。
fèng chūn jì yǎn líu hóu cè,
táo kǎn xīu húi wēn jiào qí。
jiāng jūn chén yín mù rú diàn,
shǒu zhuō cháng gē rì lún biàn。
jù kěn yīn móu jí fù rén,
rèn tuó sǐ hòu kāi shēng miàn。
gūi zhōng chūn nuǎn cǎo chū xūn,
bái shǔi gē tōng guǎn xì jūn。
jiān jiān fēi shàng líng yān gé,
shuāng tù cí xióng shì mò fēn。