"稽古却支宕" 诗句出自明代诗人康海《解梁书院四首 其二》
《解梁书院四首 其二》 拼音标注
jiě liáng shū yuàn sì shǒu qí èr
zhū jūn qīng yún zī,
sù zhì gè gāo shàng。
fèn xùn zhì yǒu qī,
yōu yóu měi zhōng liàng。
xīu lǐ shèn yì jū,
jī gǔ què zhī dàng。
dé shī xīn zhé zhōng,
zūn dào jué qū xiàng。
wǒ lái zuò zī táng,
sòng xí wéi dǔ chuàng。
shǐ xìn háo jié rén,
lv̌ lì bù xū wàng。
kē tiáo cóng xī yún,
qiān gōng jiàn jīn ràng。
wén cǎi sūi suǒ zhēn,
gōng xíng yǐ wèi shàng。
《解梁书院四首 其二》 作者简介
康海(1475--1540)中国明代文学家。字德涵,号对山、沜东渔父,陕西武功人。弘治十五年(1502年)状元,任翰林院修撰。武宗时宦官刘瑾败,因名列瑾党而免官。以诗文名列“前七子”之一。所著有诗文集《对山集》、杂剧《中山狼》、散曲集《沜东乐府》等。