"迥脱罗笼无定止" 诗句出自明代诗人觉澄《林泉怡性歌为东晖上人作》
伽黎分付参玄人,水边林下颐天真。
须就松间结茅屋,竟无闲事劳精神。
碧草苍苔净如洗,却教何处飞红尘。
占得白云万馀亩,山猿野鸟来相亲。
林泉行长镵,独荷寻黄精。
云路迢迢过桥去,琅然耳畔喧溪声。
林泉住清幽,正是安身处。
人皆热恼我清凉,心空环绕旃檀树。
林泉坐忽见,光阴弹指过。
道人乐道绝思惟,对景不觉蒲团破。
林泉卧梦里,惺惺能几个?
满天霜雪闻晨钟,㘞地一声枕子堕。
威仪寂静谁能收,任他法性常周流。
极尽玄微是何物,揭开宇宙舒双眸。
明月堂前度九夏,太阳门下经三秋。
妙夺饥人口中食,田夫手内驱耕牛。
临济儿孙要如此,若也颟顸难挂齿。
一喝当机宾主分,迥脱罗笼无定止。
万象之中独露身,掇转山河归自己。
虚舟纵浪任悠悠,夜深棹入芦花里。
碧眼胡僧没处寻,体露堂堂元是你。
大千沙界掌中观,何啻林泉而已矣。
《林泉怡性歌为东晖上人作》 拼音标注
lín quán yí xìng gē wèi dōng hūi shàng rén zuò
qié lí fēn fù cān xuán rén,
shǔi biān lín xià yí tiān zhēn。
xū jìu sōng jiān jié máo wū,
jìng wú xián shì láo jīng shén。
bì cǎo cāng tái jìng rú xǐ,
què jiào hé chù fēi hóng chén。
zhān dé bái yún wàn yú mǔ,
shān yuán yě niǎo lái xiāng qīn。
lín quán xíng cháng chán,
dú hé xún huáng jīng。
yún lù tiáo tiáo guò qiáo qù,
láng rán ěr pàn xuān xī shēng。
lín quán zhù qīng yōu,
zhèng shì ān shēn chù。
rén jiē rè nǎo wǒ qīng liáng,
xīn kōng huán rào zhān tán shù。
lín quán zuò hū jiàn,
guāng yīn dàn zhǐ guò。
dào rén lè dào jué sī wéi,
dùi jǐng bù jué pú tuán pò。
lín quán wò mèng lǐ,
xīng xīng néng jī gè ?
mǎn tiān shuāng xuě wén chén zhōng,
huò dì yī shēng zhěn zǐ duò。
wēi yí jì jìng shúi néng shōu,
rèn tā fǎ xìng cháng zhōu líu。
jí jǐn xuán wēi shì hé wù,
jiē kāi yǔ zhòu shū shuāng móu。
míng yuè táng qián dù jǐu xià,
tài yáng mén xià jīng sān qīu。
miào duó jī rén kǒu zhōng shí,
tián fū shǒu nèi qū gēng níu。
lín jì ér sūn yào rú cǐ,
ruò yě mán hān nán guà chǐ。
yī hē dāng jī bīn zhǔ fēn,
jiǒng tuō luō lóng wú dìng zhǐ。
wàn xiàng zhī zhōng dú lù shēn,
duó zhuǎn shān hé gūi zì jǐ。
xū zhōu zòng làng rèn yōu yōu,
yè shēn zhuō rù lú huā lǐ。
bì yǎn hú sēng méi chù xún,
tǐ lù táng táng yuán shì nǐ。
dà qiān shā jiè zhǎng zhōng guān,
hé chì lín quán ér yǐ yǐ。
《林泉怡性歌为东晖上人作》 作者简介
(?—1473)明山西蔚州人。号古溪,人称香岩和尚。本姓张。幼为牧童,十四岁从云中天晖和尚出家,读藏经五年。景泰三年,住南阳香岩寺,不一年离寺,出访名山高僧。天顺五年起住金陵高座寺。成化初圆寂。工诗,有《药师科仪》、《雨华集》。