"百仞龙砂寄此身" 诗句出自清代诗人缪抡俊《寿张少泉先生七十即用其自寿原韵》
九老图开画里春,香山原是旧春人。
津途早鉴横流急,尘海谁援大厦沦。
文酒元亭识耆宿,衣冠商岭遣遗民。
高怀閒与秋云共,百仞龙砂寄此身。
记取长庚上界踪,悬弧令节说天中。
蒲觞介寿新醅绿,莲幕凝香晚照红。
壮绩争誇王镇恶,宦情久淡杜司空。
林泉清养知何似,应有蒪鲈味不同。
汴梁风物溯从头,衙鼓鼕鼕报晓筹。
桃李花曾栽几县,茧丝绩早冠中州。
相城去后碑还在,彭泽归来路未修。
留得有馀能养寿,衡门寝食自悠悠。
珍重还乡廿载过,菟裘小筑意云何。
好从清昼消丝竹,别趁花阴补薜萝。
无事方知文史味,有情犹作酒春窠。
閒居且拟安仁赋,一任逍遥岁月多。
一帆沧海纪归田,啸咏閒寻物外天。
工部暮龄号春史,髯苏寒夜耸吟肩。
每偕宾友谈风月,权借文章养岁年。
言爱吾庐编旧稿,半为隐吏半神仙。
停车问字示周行,七十精神见赵昌。
讲学已成南郭梦,披襟且坐北窗凉。
十年如驶怀铅椠,半榻重来话梓桑。
九九陈留馀寿印,华堂相对意言忘。
我亦曾歌归去辞,焚章毁版自相嗤。
梁园已灭祢衡刺,甫里来吟鲁望春。
路国耆英推矍铄,关西清白永留遗。
退馀更喜偕徐勉,日夕开尊好共持。
茫茫时局幻如云,伏莽频年起异军。
当道狐狸纷结队,空山鸾鹤早辞群。
閒中花木苏春意,天上枌榆护晚曛。
会俟八千椿荫满,笑从公乘再浮君。
《寿张少泉先生七十即用其自寿原韵》 拼音标注
shòu zhāng shǎo quán xiān shēng qī shí jí yòng qí zì shòu yuán yùn
jǐu lǎo tú kāi huà lǐ chūn,
xiāng shān yuán shì jìu chūn rén。
jīn tú zǎo jiàn héng líu jí,
chén hǎi shúi yuán dà shà lún。
wén jǐu yuán tíng shì qí sù,
yī guān shāng líng qiǎn yí mín。
gāo huái xián yǔ qīu yún gòng,
bǎi rèn lóng shā jì cǐ shēn。
jì qǔ cháng gēng shàng jiè zōng,
xuán hú lìng jié shuō tiān zhōng。
pú shāng jiè shòu xīn pēi lv̀,
lián mù níng xiāng wǎn zhào hóng。
zhuàng jī zhēng kuā wáng zhèn è,
huàn qíng jǐu dàn dù sī kōng。
lín quán qīng yǎng zhī hé sì,
yìng yǒu pò lú wèi bù tóng。
biàn liáng fēng wù sù cóng tóu,
yá gǔ dōng dōng bào xiǎo chóu。
táo lǐ huā céng zāi jī xiàn,
chóng sī jī zǎo guān zhōng zhōu。
xiāng chéng qù hòu bēi huán zài,
péng zé gūi lái lù wèi xīu。
líu dé yǒu yú néng yǎng shòu,
héng mén qǐn shí zì yōu yōu。
zhēn zhòng huán xiāng niàn zài guò,
tù qíu xiǎo zhú yì yún hé。
hǎo cóng qīng zhòu xiāo sī zhú,
bié chèn huā yīn bǔ bì luó。
wú shì fāng zhī wén shǐ wèi,
yǒu qíng yóu zuò jǐu chūn kē。
xián jū qiě nǐ ān rén fù,
yī rèn xiāo yáo sùi yuè duō。
yī fān cāng hǎi jì gūi tián,
xiào yǒng xián xún wù wài tiān。
gōng bù mù líng hào chūn shǐ,
rán sū hán yè sǒng yín jiān。
měi xié bīn yǒu tán fēng yuè,
quán jiè wén zhāng yǎng sùi nián。
yán ài wú lú biān jìu gǎo,
bàn wèi yǐn lì bàn shén xiān。
tíng chē wèn zì shì zhōu xíng,
qī shí jīng shén jiàn zhào chāng。
jiǎng xué yǐ chéng nán guō mèng,
pī jīn qiě zuò běi chuāng liáng。
shí nián rú shǐ huái qiān qiàn,
bàn tà zhòng lái huà zǐ sāng。
jǐu jǐu chén líu yú shòu yìn,
huá táng xiāng dùi yì yán wàng。
wǒ yì céng gē gūi qù cí,
fén zhāng hǔi bǎn zì xiāng chī。
liáng yuán yǐ miè mí héng cì,
fǔ lǐ lái yín lǔ wàng chūn。
lù guó qí yīng tūi jué shuò,
guān xī qīng bái yǒng líu yí。
tùi yú gèng xǐ xié xú miǎn,
rì xī kāi zūn hǎo gòng chí。
máng máng shí jú huàn rú yún,
fú mǎng pín nián qǐ yì jūn。
dāng dào hú lí fēn jié dùi,
kōng shān luán hè zǎo cí qún。
xián zhōng huā mù sū chūn yì,
tiān shàng fén yú hù wǎn xūn。
hùi sì bā qiān chūn yìn mǎn,
xiào cóng gōng chéng zài fú jūn。
《寿张少泉先生七十即用其自寿原韵》 作者简介
字迈人,光绪甲午举人,河南候补知县。入民国后,历署河南县知事。迈人工词章,楹帖尤传诵一时。清季变法,改办梁丰书院为高等小学,造就生徒颇众。性极孝,虽已登贤书,膺仕版,母有所诃责,必长跪,俟颜霁乃起,其纯孝如此。历宰河南各县,有政声。年五十馀,遽卒。