"精舍重卜筑" 诗句出自宋代诗人安道《顾石公招饮即席赋赠》
淩晨访石公,言过钵山麓。
凄烟间微雨,小径踏新绿。
升堂接尘论,咳唾皆珠玉。
悠然心目爽,潭水清于沐。
孤亭萝月肥,列岫松风谡。
右丞华子冈,表圣王官谷。
声名傲管邴,标格追范陆。
名流时过从,云龙相角逐。
胜地无所负,题诗等待束。
金陵昔全盛,园林互回复。
宫苑怀南唐,梵宇崇西竺。
首数仓山叟,结搆洞岩腹。
驴背故将军,诗窟留云宿。
何幸际昌时,相与誇清福。
河山忽破碎,运会逢百六。
大厦一时摧,斫伐及草木。
深夜叫鸺鹠,荒台窜麋鹿。
天宇再澄清,精舍重卜筑。
名山盛坛坫,小隐吟过轴。
风流魏晋间,胜迹袁汤续。
斯人久霄汉,传经剩高足。
石公如虹气,胡为长偃伏。
昨从粟末回,新诗駴殊俗。
壮志甘泥涂,馀生付醽醁。
东流一扬尘,四方同蹙蹙。
火迫慨积薪,劫急感棋局。
侧闻建章宫,复造西湖曲。
丹青淡兵气,谈笑清胡服。
吾侪本小人,所见逊食肉。
旧雨来两三,提壶劝不速。
红紫虽烂漫,春光仍满目。
且赓山枢诗,莫效长沙哭。
《顾石公招饮即席赋赠》 拼音标注
gù shí gōng zhāo yǐn jí xí fù zèng
líng chén fǎng shí gōng,
yán guò bō shān lù。
qī yān jiān wēi yǔ,
xiǎo jìng tà xīn lv̀。
shēng táng jiē chén lùn,
ké tuò jiē zhū yù。
yōu rán xīn mù shuǎng,
tán shǔi qīng yú mù。
gū tíng luó yuè féi,
liè xìu sōng fēng sù。
yòu chéng huá zǐ gāng,
biǎo shèng wáng guān gǔ。
shēng míng ào guǎn bǐng,
biāo gé zhūi fàn lù。
míng líu shí guò cóng,
yún lóng xiāng jiǎo zhú。
shèng dì wú suǒ fù,
tí shī děng dài shù。
jīn líng xī quán shèng,
yuán lín hù húi fù。
gōng yuàn huái nán táng,
fàn yǔ chóng xī zhú。
shǒu shù cāng shān sǒu,
jié gòu dòng yán fù。
lv́ bèi gù jiāng jūn,
shī kū líu yún sù。
hé xìng jì chāng shí,
xiāng yǔ kuā qīng fú。
hé shān hū pò sùi,
yùn hùi féng bǎi lìu。
dà shà yī shí cūi,
zhuó fá jí cǎo mù。
shēn yè jiào xīu líu,
huāng tái cuàn mí lù。
tiān yǔ zài chéng qīng,
jīng shè zhòng bǔ zhú。
míng shān shèng tán diàn,
xiǎo yǐn yín guò zhóu。
fēng líu wèi jìn jiān,
shèng jī yuán tāng xù。
sī rén jǐu xiāo hàn,
chuán jīng shèng gāo zú。
shí gōng rú hóng qì,
hú wèi cháng yǎn fú。
zuó cóng sù mò húi,
xīn shī xiè shū sú。
zhuàng zhì gān ní tú,
yú shēng fù líng lù。
dōng líu yī yáng chén,
sì fāng tóng cù cù。
huǒ pò kǎi jī xīn,
jié jí gǎn qí jú。
cè wén jiàn zhāng gōng,
fù zào xī hú qū。
dān qīng dàn bīng qì,
tán xiào qīng hú fú。
wú chái běn xiǎo rén,
suǒ jiàn xùn shí ròu。
jìu yǔ lái liǎng sān,
tí hú quàn bù sù。
hóng zǐ sūi làn màn,
chūn guāng réng mǎn mù。
qiě gēng shān shū shī,
mò xiào cháng shā kū。