"狎邪市井语太激" 诗句出自清代诗人金衍宗《宋胡忠简遗像砚歌和警石》
李纲赵鼎弃如遗,两宫北狩无还期。
不知父兄但知母,桧也和议逢其私。
惟时诏谕正通使,公切忠愤形乎词。
想当草疏砚在侧,血泪濡墨挥淋漓。
能如公言斩伦桧,同仇大义敷天知。
小朝廷甘作臣妾,虽蹈东海夫何辞。
一封朝奏夕万里,砚亦漂转天之涯。
玉堂花砖恍梦寐,孤臣九死惟汝随。
公之心肠本铁石,间情偶赋何瑕疵。
沧江外卧岁云晚,倔强犹昔霜盈髭。
侍郎砚背貌公像,千秋面目无磷淄。
呜呼老秦既死奸,党逐曷不赐环徒。
量移金瓯破碎剩,一角六经勒石空。
昭垂思陵工书善,品砚惟于忠佞迷。
妍媸虽然薰获不同器,我于伦也重嗟咨。
十年五使数往返,宛转虎口濒艰危。
显仁之返亦其力,局中心苦局外訾。
始拘继胁卒乃殉,庶与皓弁无差池。
公时在谴盛酬唱,定亦心折垂涕洟。
狎邪市井语太激,讵料抗节终如斯。
此如欧公斥司谏,高亦君子非等夷。
吾侪论世贵平恕,因赋公砚兼及之。
《宋胡忠简遗像砚歌和警石》 拼音标注
sòng hú zhōng jiǎn yí xiàng yàn gē hé jǐng shí
lǐ gāng zhào dǐng qì rú yí,
liǎng gōng běi shòu wú huán qī。
bù zhī fù xiōng dàn zhī mǔ,
kuài yě hé yì féng qí sī。
wéi shí zhào yù zhèng tōng shǐ,
gōng qiē zhōng fèn xíng hū cí。
xiǎng dāng cǎo shū yàn zài cè,
xiě lèi rú mò hūi lín lí。
néng rú gōng yán zhǎn lún kuài,
tóng chóu dà yì fū tiān zhī。
xiǎo zhāo tíng gān zuò chén qiè,
sūi dǎo dōng hǎi fū hé cí。
yī fēng zhāo zòu xī wàn lǐ,
yàn yì piāo zhuǎn tiān zhī yá。
yù táng huā zhuān huǎng mèng mèi,
gū chén jǐu sǐ wéi rǔ súi。
gōng zhī xīn cháng běn tiě shí,
jiān qíng ǒu fù hé xiá cī。
cāng jiāng wài wò sùi yún wǎn,
jué qiáng yóu xī shuāng yíng zī。
shì láng yàn bèi mào gōng xiàng,
qiān qīu miàn mù wú lín zī。
wū hū lǎo qín jì sǐ jiān,
dǎng zhú hé bù sì huán tú。
liàng yí jīn ōu pò sùi shèng,
yī jiǎo lìu jīng lè shí kōng。
zhāo chúi sī líng gōng shū shàn,
pǐn yàn wéi yú zhōng nìng mí。
yán chī sūi rán xūn huò bù tóng qì,
wǒ yú lún yě zhòng jiē zī。
shí nián wǔ shǐ shù wǎng fǎn,
wǎn zhuǎn hǔ kǒu bīn jiān wēi。
xiǎn rén zhī fǎn yì qí lì,
jú zhōng xīn kǔ jú wài zǐ。
shǐ jū jì xié zú nǎi xùn,
shù yǔ hào biàn wú chà chí。
gōng shí zài qiǎn shèng chóu chàng,
dìng yì xīn zhé chúi tì yí。
xiá xié shì jǐng yǔ tài jī,
jù liào kàng jié zhōng rú sī。
cǐ rú ōu gōng chì sī jiàn,
gāo yì jūn zǐ fēi děng yí。
wú chái lùn shì gùi píng shù,
yīn fù gōng yàn jiān jí zhī。