“君子恩义重”这段文字出自哪里?

上一句:一夕魂九升

“君子恩义重”出自元代诗人揭傒斯的诗句: 《赠别曾编修归庐陵葬学士兄》

下一句:况此骨肉情

zèng bié céng biān xīu gūi lú líng zàng xué shì xiōng
mèng dōng liáng fēng lì,
yè gào gūi lú líng。
ā xiōng zài jǐu yuán,
sùi mù qǐ huáng níng。
xiōng xī shì wǔ huáng,
hǎi nèi xī yīng shēng。
yì qì dòng rén zhǔ,
wén cǎi hé zòng héng。
shí shì yī zhāo yì,
cháng yī qù gōng gēng。
lìng dì shào fāng yóu,
cè zú zài chéng míng。
rú hé yǎn hū jiān,
nán běi gé sǐ shēng。
fāng zhōu fā jīng guó,
rì luò yān wù qīng。
wàn gǎn yuán zhōng lái,
tì yān rú yǒu chéng。
jī chén liàn wèi què,
yī xī hún jǐu shēng。
jūn zǐ ēn yì zhòng,
kuàng cǐ gǔ ròu qíng。
qíng shēn bù kě wàng,
yōu yōu dào lù cháng。
shān chuān rì xī gǎi,
wǒ xíng shū wèi yāng。
shāo chū yàn jì dū,
yǐ shè qí lǔ jiāng。
gāo tiān wéi sì yě,
chàng wàng dàn máng máng。
dào bàng duō gǔ fén,
yíng yù dì xiāng dāng。
huāng cǎo chūi běi fēng,
rì xī xià níu yáng。
bù zhī hé dài rén,
yú cǐ yuè xīng wáng。
zì gǔ jì yǒu sǐ,
shúi dú miǎn cūi shāng。
sǐ zhě sūi suǒ tóng,
sī huái jù néng yǐ。
tú lù yóu gǎn shāng,
kuàng wú xiōng yǔ dì。
shì sú rì shuāi xiè,
cháng jù mò néng qǐ。
shēng zhě hū ruò yí,
shúi fù āi qí sǐ。
niàn xī xián zhé rén,
yī yī qù wèi gǔi。
shī shū juān qiè sì,
cǎi cǎi dāng lù zǐ。
shàn zǎo cè míng tíng,
xìng yǔ jūn zǐ tóng。
shěn zài ruò guān nián,
yǐ huò chéng qí fēng。
jiā běn shèng mén hòu,
xiào yǒu shì suǒ lóng。
hé yì shǒu zú qīn,
yī bié kuàng yīn róng。
jí wǒ nán gūi rì,
zhōu jí fù xiāng cóng。
jiǎo jiǎo hán rì gāo,
míng míng lì zhēng hóng。
luò fān cāng jiāng jì,
miǎo rán hū xī dōng。
nǔ lì shèn suǒ tuō,
wú wèi mán láo gōng。

揭傒斯

  揭傒斯(1274~1344)元代著名文学家、书法家、史学家。字曼硕,号贞文,龙兴富州(今江西丰城杜市镇大屋场)人。家贫力学,大德年间出游湘汉。延佑初年由布衣荐授翰林国史院编修官,迁应奉翰林文字,前后三入翰林,官奎章阁授经郎、迁翰林待制,拜集贤学士,翰林侍讲学士阶中奉大夫,封豫章郡公,修辽、金、宋三史,为总裁官。《辽史》成,得寒疾卒于史馆,谥文安,著有《文安集》,为文简洁严整,为诗清婉丽密。善楷书、行、草,朝廷典册,多出其手。与虞集、杨载、范梈同为“元诗四大家”之一,又与虞集、柳贯、黄溍并称“儒林四杰。”

Processed in 0.326289 Second , 221 querys.