“朝露溘至”这段文字出自哪里?

上一句:誓还汉恩

“朝露溘至”出自南北朝诗人江淹的诗句: 《恨赋》

下一句:握手何言?   若夫明妃去时

"朝露溘至" 诗句出自南北朝诗人江淹《恨赋》

  试望平原蔓草萦骨拱木敛魂
人生到此天道宁论?
于是仆本恨人
心惊不已
直念古者伏恨而死
  至如秦帝按剑诸侯西驰
削平天下同文共规华山为城紫渊为池
雄图既溢武力未毕
方架鼋鼍以为梁巡海右以送日
一旦魂断宫车晚出
  若乃赵王既虏迁于房陵
薄暮心动昧旦神兴
别艳姬与美女丧金舆及玉乘
置酒欲饮悲来填膺
千秋万岁为怨难胜
  至如李君降北名辱身冤
拔剑击柱吊影惭魂
情往上郡心留雁门
裂帛系书誓还汉恩
朝露溘至,握手何言?
  若夫明妃去时,仰天太息
紫台稍远关山无极
摇风忽起白日西匿
陇雁少飞代云寡色
望君王兮何期?
终芜绝兮异域

  至乃敬通见抵罢归田里
闭关却扫塞门不仕
左对孺人顾弄稚子
脱略公卿跌宕文史
赍志没地长怀无已
  及夫中散下狱神气激扬
浊醪夕引素琴晨张
秋日萧索浮云无光
郁青霞之奇意入修夜之不旸
  或有孤臣危涕孽子坠心
迁客海上流戍陇阴此人但闻悲风汩起血下沾衿
亦复含酸茹叹销落湮沉
  若乃骑叠迹车屯轨黄尘匝地歌吹四起
无不烟断火绝闭骨泉里
  已矣哉!
春草暮兮秋风惊
秋风罢兮春草生
绮罗毕兮池馆尽琴瑟灭兮丘垄平
自古皆有死莫不饮恨而吞声

《恨赋》 拼音标注

hèn fù
    shì wàng píng yuán,
màn cǎo yíng gǔ,
gǒng mù liàn hún。
rén shēng dào cǐ,
tiān dào níng lùn ?
yú shì pū běn hèn rén,
xīn liáng bù yǐ。
zhí niàn gǔ zhě,
fú hèn ér sǐ。
    zhì rú qín dì àn jiàn,
zhū hóu xī chí。
xuē píng tiān xià,
tóng wén gòng gūi,
huá shān wèi chéng,
zǐ yuān wèi chí。
xióng tú jì yì,
wǔ lì wèi bì。
fāng jià yuán tuó yǐ wèi liáng,
xún hǎi yòu yǐ sòng rì。
yī dàn hún duàn,
gōng chē wǎn chū。
    ruò nǎi zhào wáng jì lǔ,
qiān yú fáng líng。
bó mù xīn dòng,
mèi dàn shén xīng。
bié yàn jī yǔ měi nv̌,
sāng jīn yú jí yù chéng。
zhì jǐu yù yǐn,
bēi lái tián yīng。
qiān qīu wàn sùi,
wèi yuàn nán shèng。
    zhì rú lǐ jūn jiàng běi,
míng rǔ shēn yuān。
bá jiàn jí zhù,
diào yǐng cán hún。
qíng wǎng shàng jùn,
xīn líu yàn mén。
liè bó xì shū,
shì huán hàn ēn。
zhāo lù kè zhì,
wò shǒu hé yán ?
    ruò fū míng fēi qù shí,
yǎng tiān tài xī。
zǐ tái shāo yuǎn,
guān shān wú jí。
yáo fēng hū qǐ,
bái rì xī nì。
lǒng yàn shǎo fēi,
dài yún guǎ sè。
wàng jūn wáng xī hé qī ?
zhōng wú jué xī yì yù。
    zhì nǎi jìng tōng jiàn dǐ,
bà gūi tián lǐ。
bì guān què sǎo,
sāi mén bù shì。
zuǒ dùi rú rén,
gù nòng zhì zǐ。
tuō lvè gōng qīng,
diē dàng wén shǐ。
jī zhì méi dì,
cháng huái wú yǐ。
    jí fū zhōng sàn xià yù,
shén qì jī yáng。
zhuó láo xī yǐn,
sù qín chén zhāng。
qīu rì xiāo suǒ,
fú yún wú guāng。
yù qīng xiá zhī qí yì,
rù xīu yè zhī bù yáng。
    huò yǒu gū chén wēi tì,
niè zǐ zhùi xīn。
qiān kè hǎi shàng,
líu shù lǒng yīn,
cǐ rén dàn wén bēi fēng gǔ qǐ,
xiě xià zhān jīn。
yì fù hán suān rú tàn,
xiāo luò yīn chén。
    ruò nǎi qí dié jī,
chē tún gǔi,
huáng chén zā dì,
gē chūi sì qǐ。
wú bù yān duàn huǒ jué,
bì gǔ quán lǐ。
    yǐ yǐ zāi !
chūn cǎo mù xī qīu fēng liáng,
qīu fēng bà xī chūn cǎo shēng。
qǐ luō bì xī chí guǎn jǐn,
qín sè miè xī qīu lǒng píng。
zì gǔ jiē yǒu sǐ,
mò bù yǐn hèn ér tūn shēng。

《恨赋》 作者简介

江淹

  江淹(444—505),字文通,南朝著名文学家、散文家,历仕三朝,宋州济阳考城(今河南省商丘市民权县)人。江淹少时孤贫好学,六岁能诗,十三岁丧父。二十岁左右在新安王刘子鸾幕下任职,开始其政治生涯,历仕南朝宋、齐、梁三代。江淹在仕途上早年不甚得志。泰始二年(466年),江淹转入建平王刘景素幕,江淹受广陵令郭彦文案牵连,被诬受贿入狱,在狱中上书陈情获释。刘景素密谋叛乱,江淹曾多次谏劝,刘景素不纳,贬江淹为建安别兴县令。宋顺帝升明元年(477年),齐高帝萧道成执政,把江淹自别兴召回,并任为尚书驾部郎、骠骑参军事,大受重用。

Processed in 0.619958 Second , 269 querys.