"偶为共命鸟" 诗句出自清代诗人蒋士铨《水调歌头·偶为共命鸟》
《水调歌头·偶为共命鸟》 拼音标注
shǔi diào gē tóu · ǒu wèi gòng mìng niǎo
ǒu wèi gòng mìng niǎo,
dū shì kě lián chóng。
lèi yǔ qīu hé xiāng sì,
diǎn diǎn zhù tiān dōng。
shí zài lóu zhōng xīn fù,
jǐu zài tiān yá fū xù,
shǒu yǐ sì fēi péng。
nián guāng chóu bìng lǐ,
xīn xù bié lí zhōng。
yǒng chūn cán,
yí xià yàn,
qì qīu qióng。
jī jiàn zhū wéi cùi rào,
hán xiào zuò dōng fēng。
wén dào shí fēn xiāo shòu,
wèi wǒ liǎng fān mó zhé,
xīn kǔ niàn liáng hóng。
shúi zhī qiān lǐ yè,
gè dùi yī dēng hóng 。
《水调歌头·偶为共命鸟》 作者简介
蒋士铨(1725—1784)清代戏曲家,文学家。字心馀、苕生,号藏园,又号清容居士,晚号定甫。铅山(今属江西)人。乾隆二十二年进士,官翰林院编修。乾隆二十九年辞官后主持蕺山、崇文、安定三书院讲席。精通戏曲,工诗古文,与袁枚、赵翼合称江右三大家。士铨所著《忠雅堂诗集》存诗二千五百六十九首,存于稿本的未刊诗达数千首,其戏曲创作存《红雪楼九种曲》等四十九种。