"东斋却对李方叔" 诗句出自清代诗人蒋节《苏文忠公玉鼻骍券拓本为剑盟题》
解骖为助久未闻,以马借人史阙文。
古之佚事孰能继,杭州太守苏使君。
使君有马出天厩,嘉名肇锡玉鼻骍。
东斋却对李方叔,匆匆惜别情难分。
忽推君恩及良友,三致其意殊殷勤。
丈夫宁有恋栈志,勖哉蹴踏超风尘。
当其要约书公据,一纸笔落生烟云。
虾蟆压石信奇喻,字体出入从颜筋。
更教涪翁定价直,又以长句烦颍滨。
何年刻石石自裂,风雨剥蚀生苔纹。
忆昔由拳遭兵火,不共珠玉摧妖氛。
眼中旧迹喜重见,万生好古真不贫。
晚香堂刻旧曾觏,问值乃索百廿缗。
短长肥瘠各有态,秋高二华同嶙峋。
迩来摹本苦杂出,东家难效西家颦。
蜀中椎拓亦艰得,洋川数石犹堪珍。
长公作字留戏语,跋待五百年后人。
小生后公岁九百,高山徒自怀清芬。
呜呼公之高谊今不作,翻覆之手何纷纷。
万生万生善宝此,此券莫使冯暖焚。
《苏文忠公玉鼻骍券拓本为剑盟题》 拼音标注
sū wén zhōng gōng yù bí xīn quàn tuò běn wèi jiàn méng tí
jiě cān wèi zhù jǐu wèi wén,
yǐ mǎ jiè rén shǐ què wén。
gǔ zhī yì shì shú néng jì,
háng zhōu tài shǒu sū shǐ jūn。
shǐ jūn yǒu mǎ chū tiān jìu,
jiā míng zhào xí yù bí xīn。
dōng zhāi què dùi lǐ fāng shū,
cōng cōng xī bié qíng nán fēn。
hū tūi jūn ēn jí liáng yǒu,
sān zhì qí yì shū yīn qín。
zhàng fū níng yǒu liàn zhàn zhì,
xù zāi cù tà chāo fēng chén。
dāng qí yào yuē shū gōng jù,
yī zhǐ bǐ luò shēng yān yún。
xiā má yā shí xìn qí yù,
zì tǐ chū rù cóng yán jīn。
gèng jiào fú wēng dìng jià zhí,
yòu yǐ cháng jù fán yǐng bīn。
hé nián kè shí shí zì liè,
fēng yǔ bō shí shēng tái wén。
yì xī yóu quán zāo bīng huǒ,
bù gòng zhū yù cūi yāo fēn。
yǎn zhōng jìu jī xǐ zhòng jiàn,
wàn shēng hǎo gǔ zhēn bù pín。
wǎn xiāng táng kè jìu céng gòu,
wèn zhí nǎi suǒ bǎi niàn mín。
duǎn cháng féi jí gè yǒu tài,
qīu gāo èr huá tóng lín xún。
ěr lái mó běn kǔ zá chū,
dōng jiā nán xiào xī jiā pín。
shǔ zhōng zhūi tuò yì jiān dé,
yáng chuān shù shí yóu kān zhēn。
cháng gōng zuò zì líu xì yǔ,
bá dài wǔ bǎi nián hòu rén。
xiǎo shēng hòu gōng sùi jǐu bǎi,
gāo shān tú zì huái qīng fēn。
wū hū gōng zhī gāo yí jīn bù zuò,
fān fù zhī shǒu hé fēn fēn。
wàn shēng wàn shēng shàn bǎo cǐ,
cǐ quàn mò shǐ féng nuǎn fén。