“暝色浮天”这段文字出自哪里?

上一句:星垂野阔

“暝色浮天”出自清代诗人蒋春霖的诗句: 《木兰花慢 江行晚过北固山》

下一句:芦边夜潮骤起

mù lán huā màn jiāng xíng wǎn guò běi gù shān
bó qín huái yǔ jì,
yòu dēng huǒ 、 sòng gūi chuán。
zhèng shù yǒng yún hūn,
xīng chúi yě kuò,
míng sè fú tiān。
lú biān yè cháo zòu qǐ,
yūn bō xīn 、 yuè yǐng dàng jiāng yuán。
mèng xǐng shúi gē chǔ xiē,
líng líng shuāng jī āi xián。
chán juān。
bù yǔ dùi chóu mián。
wǎng shì hèn nán juān。
kàn mǎng mǎng nán xú,
cāng cāng běi gù,
rú cǐ shān chuān。
gōu lián。
gèng wú tiě suǒ。
rèn pái kōng 、 qiáng lǔ zì húi xuán。
jì mò yú lóng shùi wěn,
shāng xīn fù yǔ chóu yān。

蒋春霖

  蒋春霖(1818~1868)晚清词人。字鹿潭,江苏江阴人,后居扬州。咸丰中曾官两淮盐大使,遭罢官。一生潦倒,后因情事投水自杀(一说仰药死)。早年工诗,中年一意于词,与纳兰性德、项鸿祚有清代三大词人之称,所作《水云楼词》以身遭咸丰间兵事,特多感伤之音,诗作传世仅数十首,称《水云楼賸稿》。

Processed in 0.130310 Second , 221 querys.