"时迁道革天下平" 诗句出自唐代诗人贾至《相和歌辞。燕歌行》
《相和歌辞。燕歌行》 拼音标注
xiāng hé gē cí。yàn gē xíng
guó zhī zhòng zhèn wéi yōu dū,
dōng wēi jǐu yí zhì běi hú。
wǔ jūn jīng zú sān shí wàn,
bǎi zhàn bǎi shèng qín dān yú。
qián lín hū tuó hòu jū shǔi,
chóng shān wò yě gèn qiān lǐ。
xī shí yàn wáng zhòng xián shì,
huáng jīn zhú tái cóng wěi shǐ。
shū hū xīng wáng dìng jì qīu,
hàn jiā yòu yǐ fēng wáng hóu。
xiāo tiáo wèi jìn wèi héng líu,
xiān bēi qiè jù zhāo wǔ zhōu。
wǒ táng qū xià yú shí jì,
jūn róng wǔ bèi hè wàn sì。
tóng gōng huáng yuè shòu yuán shuài,
kěn gēng dà mò wèi nèi dì。
jì qīu xiáo zhé biān cǎo féi,
zhì bīng yǔ liè yīn chū shī。
qiān yíng wàn dùi lián jīng qí,
wàng zhī rú huǒ hū léi chí。
xiōng nú shè cuàn qióng fā běi,
dà huāng wàn lǐ wú chén fēi。
súi jiā xī wèi tiān xià zǎi,
qióng bīng dú wǔ zhēng liáo hǎi。
nán fēng bù jìng duō sǐ shēng,
gǔ wò qí zhé huáng yún héng。
lìu jūn jiāng shì jiē sǐ jǐn,
zhàn mǎ kōng ān gūi gù yíng。
shí qiān dào gé tiān xià píng,
bái huán rù gòng cāng hǎi qīng。
zì yǒu nóng fū yǐ gāo zhěn,
wú láo xiào wèi zhòng héng xíng。
《相和歌辞。燕歌行》 作者简介
贾至(718—772)字幼隣,唐代洛阳人,贾曾之子。生于唐玄宗开元六年,卒于唐代宗大历七年,年五十五岁。擢明经第,为军父尉。安禄山乱,从唐玄宗幸蜀,知制诰,历中书舍人。时肃宗即位于灵武,玄宗令至作传位册文。至德中,将军王去荣坐事当诛,肃宗惜去荣材,诏贷死。至切谏,谓坏法当诛。广德初,为礼部侍郎,封信都县伯。后封京兆尹,兼御史大夫。卒,谥文。至著有文集三十卷, 《唐才子传》有其传。