“婺源逸贤”这段文字出自哪里?

上一句:粤汪先公

“婺源逸贤”出自明代诗人霍韬的诗句: 《诒谷》

下一句:理行弗忒

"婺源逸贤" 诗句出自明代诗人霍韬《诒谷》

率祖攸言维言之行
祖言维何参古乃订
如何孙子不是敬听
敬听祖言是式哲命
曰古哲贤侯植侯封
遗厥孙子侯忠侯公
侯云则公侯云则忠
躬斯国斯为国之墉
心斯民斯忧欣之同
忧欣之同心天地通
心通天地是相天地
率祖之行不出阶第
虽则阶第世是式诲
言式之言事式之事
是古哲贤心钦于天
粤汪先公婺源逸贤
理行弗忒轨然式然
于其式家于其身先
不懈之身卫武之年
粤身之脩无忒之蠲
粤言之诒听之寡愆
粤言维何皇皇忧国
忧则维何维职之力
职力维何身国柱石
上天步艰下疮痍恻
公言之嘉公心之一
虽不公觏觏公心画
公之孙子公言是绅
率理始终绅言是勤
勤职外内庶慎庶狱
维既乃心不苟乃禄
屹屹职率维日不足
维日休休容人之技
维心休休日逊来裔
景宪于广镇山水浒
赤苍之怀是母是父
广有鲸鳄亦有豺虎
职涖之忧不适寝处
秋霜之肃冷凛柏台
令德令誉治世之才
如彼楩楠宜梁于宫
如彼宠权乃展乃忠
宪是都台赫赫之风
奸谗是芟忠贤是崇
冢司是莅国脉是寿
敢曰不惜材为国之庥
人亦有言令誉文绣
汪之先公善诒厥后
维善之诒是宜是胄
汪之先公世德是旧
曰损庵公曰维孝友
曰北山公德尤蕴厚
奕世之积岂谫浅窥
维是之积宜是谷诒
汪之孙子无念尔祖
古贤心耕善是尔土
尔穑亩耘尔谷斯溥
遏尔亩卤浚尔泉源
屏尔亩莠尔苗乃繁
维汪先公孙子是眷
耄耋之治世世德券
汪之孙子念兹无眩
受畴助之颂歌以劝

《诒谷》 拼音标注

yí gǔ
lv̀ zǔ yōu yán,
wéi yán zhī xíng。
zǔ yán wéi hé,
cān gǔ nǎi dìng。
rú hé sūn zǐ,
bù shì jìng tīng。
jìng tīng zǔ yán,
shì shì zhé mìng。
yuē gǔ zhé xián,
hóu zhí hóu fēng。
yí jué sūn zǐ,
hóu zhōng hóu gōng。
hóu yún zé gōng,
hóu yún zé zhōng。
gōng sī guó sī,
wèi guó zhī yōng。
xīn sī mín sī,
yōu xīn zhī tóng。
yōu xīn zhī tóng,
xīn tiān dì tōng。
xīn tōng tiān dì,
shì xiāng tiān dì。
lv̀ zǔ zhī xíng,
bù chū jiē dì。
sūi zé jiē dì,
shì shì shì hùi。
yán shì zhī yán,
shì shì zhī shì。
shì gǔ zhé xián,
xīn qīn yú tiān。
yuè wāng xiān gōng,
wù yuán yì xián。
lǐ xíng fú tè,
gǔi rán shì rán。
yú qí shì jiā,
yú qí shēn xiān。
bù xiè zhī shēn,
wèi wǔ zhī nián。
yuè shēn zhī xīu,
wú tè zhī juān。
yuè yán zhī yí,
tīng zhī guǎ qiān。
yuè yán wéi hé,
huáng huáng yōu guó。
yōu zé wéi hé,
wéi zhí zhī lì。
zhí lì wéi hé,
shēn guó zhù shí。
shàng tiān bù jiān,
xià chuāng yí cè。
gōng yán zhī jiā,
gōng xīn zhī yī。
sūi bù gōng gòu,
gòu gōng xīn huà。
gōng zhī sūn zǐ,
gōng yán shì shēn。
lv̀ lǐ shǐ zhōng,
shēn yán shì qín。
qín zhí wài nèi,
shù shèn shù yù。
wéi jì nǎi xīn,
bù gǒu nǎi lù。
yì yì zhí lv̀,
wéi rì bù zú。
wéi rì xīu xīu,
róng rén zhī jì。
wéi xīn xīu xīu,
rì xùn lái yì。
jǐng xiàn yú guǎng,
zhèn shān shǔi hǔ。
chì cāng zhī huái,
shì mǔ shì fù。
guǎng yǒu jīng è,
yì yǒu chái hǔ。
zhí lì zhī yōu,
bù shì qǐn chù。
qīu shuāng zhī sù,
lěng lǐn bǎi tái。
lìng dé lìng yù,
zhì shì zhī cái。
rú bǐ pián nán,
yí liáng yú gōng。
rú bǐ chǒng quán,
nǎi zhǎn nǎi zhōng。
xiàn shì dū tái,
hè hè zhī fēng。
jiān chán shì shān,
zhōng xián shì chóng。
zhǒng sī shì lì,
guó mài shì shòu。
gǎn yuē bù xī cái,
wèi guó zhī xīu。
rén yì yǒu yán,
lìng yù wén xìu。
wāng zhī xiān gōng,
shàn yí jué hòu。
wéi shàn zhī yí,
shì yí shì zhòu。
wāng zhī xiān gōng,
shì dé shì jìu。
yuē sǔn ān gōng,
yuē wéi xiào yǒu。
yuē běi shān gōng,
dé yóu yùn hòu。
yì shì zhī jī,
qǐ jiǎn qiǎn kūi。
wéi shì zhī jī,
yí shì gǔ yí。
wāng zhī sūn zǐ,
wú niàn ěr zǔ。
gǔ xián xīn gēng,
shàn shì ěr tǔ。
ěr sè mǔ yún,
ěr gǔ sī pǔ。
è ěr mǔ lǔ,
jùn ěr quán yuán。
píng ěr mǔ yǒu,
ěr miáo nǎi fán。
wéi wāng xiān gōng,
sūn zǐ shì juàn。
mào diè zhī zhì,
shì shì dé quàn。
wāng zhī sūn zǐ,
niàn zī wú xuàn。
shòu chóu zhù zhī,
sòng gē yǐ quàn。

《诒谷》 作者简介

霍韬

霍韬(1487年-1540年),字渭先,号兀崖,南海县石头乡(现属广东省佛山市石湾区澜石镇)霍族人。霍韬平生勤奋上进,广博多学,文人学士多称他为渭崖先生。嘉靖十九年(1540年),霍韬在京暴病逝世,享年54岁。明帝追封为太师太保。谥文敏,运葬于广东省增城县境风箱冈对面山上,并在乡内建祠祀奉(祠现存),后人对他和石肯乡梁储,西樵大同乡方献夫,同称为明代南海县的“三老阁”。霍韬学博才高,著作甚多,有《诗经注解》、《象山学辨》、《程周训释》等。今有《霍文敏公全集》传世。

Processed in 0.101360 Second , 221 querys.