"翳天之外" 诗句出自明代诗人霍韬《感忠雅九章》
兀兀者木,胡然再华。
彼木则华,岂伊瑞邦家。
邦家孕贤,节脩且姱。
忠贤脩姱,明运亨嘉。
忠贤降灵,有占斯石。
忠贤之心,匪也斯席。
忠贤之心,遑遑皇国。
朝昏翼翼,衷冲翼翼。
忠贤之心,如柏斯茜。
彼柏之茜,固趾石贞。
匪霜雨变,忠贤之心。
如柏之贞,匪霜雨变。
粤昔婺源,有石其翳。
石如镜如,霞霾其蔽。
粤闻自昔,隋唐之际。
有汪先公,保邦之勚。
世德绳艺,汪德绳艺,是石之异。
忠贤之衷,与天地通。
木枯而华,气天地通。
石翳而晶,气天地通。
天地感通,贤之衷忠。
忠衷之积,应运而亨。
运也匪值,蕴也山灵。
应运时乘,风声楞楞。
风声楞楞,天下和平。
楞楞风声,九天其迈。
如彼鸿毛,翳天之外。
如彼先公,曾唐之赉。
唐室之赉,天地交泰。
忠贤之心,绳绳匪懈,绳德匪懈。
受福是介,受福之介,孙子是赖。
岂曰誉沽,旁訾以韰。
亦有流言,式予德戒。
予德衷式,徵之于情。
于情之忒,于德之徵。
如石衷润,其光斯澄。
如木衷和,其华斯嵘。
显允君子,忠贤是绳。
汪之先公,唐室令名。
显允君子,令名是绳,孙子是贞。
忠衷,同治本作“衷忠”。
《感忠雅九章》 拼音标注
gǎn zhōng yǎ jǐu zhāng
wù wù zhě mù,
hú rán zài huá。
bǐ mù zé huá,
qǐ yī rùi bāng jiā。
bāng jiā yùn xián,
jié xīu qiě kuā。
zhōng xián xīu kuā,
míng yùn hēng jiā。
zhōng xián jiàng líng,
yǒu zhān sī shí。
zhōng xián zhī xīn,
fěi yě sī xí。
zhōng xián zhī xīn,
huáng huáng huáng guó。
zhāo hūn yì yì,
zhōng chōng yì yì。
zhōng xián zhī xīn,
rú bǎi sī qiàn。
bǐ bǎi zhī qiàn,
gù zhǐ shí zhēn。
fěi shuāng yǔ biàn,
zhōng xián zhī xīn。
rú bǎi zhī zhēn,
fěi shuāng yǔ biàn。
yuè xī wù yuán,
yǒu shí qí yì。
shí rú jìng rú,
xiá mái qí bì。
yuè wén zì xī,
súi táng zhī jì。
yǒu wāng xiān gōng,
bǎo bāng zhī yì。
shì dé shéng yì,
wāng dé shéng yì,
shì shí zhī yì。
zhōng xián zhī zhōng,
yǔ tiān dì tōng。
mù kū ér huá,
qì tiān dì tōng。
shí yì ér jīng,
qì tiān dì tōng。
tiān dì gǎn tōng,
xián zhī zhōng zhōng。
zhōng zhōng zhī jī,
yìng yùn ér hēng。
yùn yě fěi zhí,
yùn yě shān líng。
yìng yùn shí chéng,
fēng shēng léng léng。
fēng shēng léng léng,
tiān xià hé píng。
léng léng fēng shēng,
jǐu tiān qí mài。
rú bǐ hóng máo,
yì tiān zhī wài。
rú bǐ xiān gōng,
céng táng zhī lài。
táng shì zhī lài,
tiān dì jiāo tài。
zhōng xián zhī xīn,
shéng shéng fěi xiè,
shéng dé fěi xiè。
shòu fú shì jiè,
shòu fú zhī jiè,
sūn zǐ shì lài。
qǐ yuē yù gū,
páng zǐ yǐ xiè。
yì yǒu líu yán,
shì yú dé jiè。
yú dé zhōng shì,
zhēng zhī yú qíng。
yú qíng zhī tè,
yú dé zhī zhēng。
rú shí zhōng rùn,
qí guāng sī chéng。
rú mù zhōng hé,
qí huá sī róng。
xiǎn yǔn jūn zǐ,
zhōng xián shì shéng。
wāng zhī xiān gōng,
táng shì lìng míng。
xiǎn yǔn jūn zǐ,
lìng míng shì shéng,
sūn zǐ shì zhēn。
zhōng zhōng,
tóng zhì běn zuò “ zhōng zhōng ”。