"豕蛇流髓" 诗句出自明代诗人霍韬《汪宪副诚斋平山海戎十章》
荡荡广服,跨海负山。
海险海驰,山险山巉。
山海氓蛮,负恃险嵎。
据窃溪坑,据险扬妖。
据险遂顽,据险豢奸。
奸妖肆横,毒凶肆横,胥贼胥残。
鲸溟漫漫,凭溟扬帆。
风飞波翻,以北以南,鲸噬狼贪。
污斯民女,腊斯民男。
焚斯民庐,百斯民艰。
维彼山顽,年迩四三。
炎焰痰燔,抚斯骄斯,骄骄闲闲。
天威赫将,对则笑谈。
侯长侯雄,侯胤侯繁。
侯穷侯丛,侯附侯攀。
贼联蔑灾,民斯蔑堪。
维彼海顽,始利之眈。
廉钦珠珍,田壖盐咸。
维珠之纴,维盐之馋。
匪珠匪盐,滥觞夷番。
官司典刑,兵司诚盘。
身此阱坑,生不以还。
生不以还,岛澳栖蹲。
岛澳栖寒,一息之存。
一夕之安,一夕不安。
鱼腹盖棺,有言骨酸,有涕汍澜。
莫则奈何,乃大作难,大为民患。
民患孔棘,民患孔殚。
民心孔伤,民骨孔刓。
公为民长,公为民良。
悯民大衋,悯民大创。
民衋刺豦,民创刺肠。
民痛刺心,民灾刺肝。
矧天威之扬,天命之将。
天民斯康,天职斯臧。
乃申乃令,有纪有纲。
乃涣乃号,乃敦乃详。
俾海民顽,格心来降。
与顽更新,锡顽福祥。
脱顽凶灾,复顽家乡。
昔顽之懵,造有天殃。
今顽得公,衽席梯航。
衽席梯航,肉骨存亡。
海顽来归,海患于襄。
维惷怙终,维惷金章。
恃彼舟航,恃彼帆樯。
驾彼帆樯,遁逃海洋。
海洋茫茫,苟息苟藏。
用我降顽,偕我戎行。
夺之长技,穷之海荒。
铳炮震惊,雷轰电光。
彼昏卒狂,蕲死不遑。
罔罔怅怅,如釜之鱼,如厨之羊。
首骈肋挛,槛车以防。
归鲙其肌,不断其吭。
彼狂金章,目鲙其肌,目千其疮。
祈速断吭,泣涕浪浪。
凯歌琅琅,武夫洸洸。
清兹海蛮,民福无疆。
越肆山顽,狶突鸱张。
我武维扬,彼遁草芒。
我武维弛,彼崛斯强。
是尤怙终,是宜诛攘。
缓不诛攘,民视滥觞。
乃募我旅,乃峙我粮。
我矢我铦,我弓我张。
先我间谍,熟我土壤。
诛彼先遁,示彼招安。
天兵赫临,罴虎奋翔。
阖围四塞,震天四方。
豕蛇流髓,狐鼠流衁。
贼尸为冈,贼衁为汤。
民残斯除,民仇斯偿。
民患百年,伏此蛮羌。
靖此蛮羌,广服用匡。
奏功庙堂,纪功旗常。
铭功鼎彝,公功用彰。
奏功庙堂,锡公秬鬯,有苾其芗。
锡公黼裳,三英煌煌。
我岭海民,祝公万年,受福穰穰。
《汪宪副诚斋平山海戎十章》 拼音标注
wāng xiàn fù chéng zhāi píng shān hǎi róng shí zhāng
dàng dàng guǎng fú,
kuà hǎi fù shān。
hǎi xiǎn hǎi chí,
shān xiǎn shān chán。
shān hǎi máng mán,
fù shì xiǎn yú。
jù qiè xī kēng,
jù xiǎn yáng yāo。
jù xiǎn sùi wán,
jù xiǎn huàn jiān。
jiān yāo sì héng,
dú xiōng sì héng,
xū zéi xū cán。
jīng míng màn màn,
píng míng yáng fān。
fēng fēi bō fān,
yǐ běi yǐ nán,
jīng shì láng tān。
wū sī mín nv̌,
là sī mín nán。
fén sī mín lú,
bǎi sī mín jiān。
wéi bǐ shān wán,
nián ěr sì sān。
yán yàn tán fán,
fǔ sī jiāo sī,
jiāo jiāo xián xián。
tiān wēi hè jiāng,
dùi zé xiào tán。
hóu cháng hóu xióng,
hóu yìn hóu fán。
hóu qióng hóu cóng,
hóu fù hóu pān。
zéi lián miè zāi,
mín sī miè kān。
wéi bǐ hǎi wán,
shǐ lì zhī dān。
lián qīn zhū zhēn,
tián ruán yán xián。
wéi zhū zhī rén,
wéi yán zhī chán。
fěi zhū fěi yán,
làn shāng yí fān。
guān sī diǎn xíng,
bīng sī chéng pán。
shēn cǐ jǐng kēng,
shēng bù yǐ huán。
shēng bù yǐ huán,
dǎo ào qī dūn。
dǎo ào qī hán,
yī xī zhī cún。
yī xī zhī ān,
yī xī bù ān。
yú fù gài guān,
yǒu yán gǔ suān,
yǒu tì wán lán。
mò zé nài hé,
nǎi dà zuò nán,
dà wèi mín huàn。
mín huàn kǒng jí,
mín huàn kǒng dān。
mín xīn kǒng shāng,
mín gǔ kǒng wán。
gōng wèi mín cháng,
gōng wèi mín liáng。
mǐn mín dà xì,
mǐn mín dà chuàng。
mín xì cì qú,
mín chuàng cì cháng。
mín tòng cì xīn,
mín zāi cì gān。
shěn tiān wēi zhī yáng,
tiān mìng zhī jiāng。
tiān mín sī kāng,
tiān zhí sī zāng。
nǎi shēn nǎi lìng,
yǒu jì yǒu gāng。
nǎi huàn nǎi hào,
nǎi dūn nǎi xiáng。
bǐ hǎi mín wán,
gé xīn lái jiàng。
yǔ wán gèng xīn,
xí wán fú xiáng。
tuō wán xiōng zāi,
fù wán jiā xiāng。
xī wán zhī měng,
zào yǒu tiān yāng。
jīn wán dé gōng,
rèn xí tī háng。
rèn xí tī háng,
ròu gǔ cún wáng。
hǎi wán lái gūi,
hǎi huàn yú xiāng。
wéi chǔn hù zhōng,
wéi chǔn jīn zhāng。
shì bǐ zhōu háng,
shì bǐ fān qiáng。
jià bǐ fān qiáng,
dùn táo hǎi yáng。
hǎi yáng máng máng,
gǒu xī gǒu cáng。
yòng wǒ jiàng wán,
xié wǒ róng xíng。
duó zhī cháng jì,
qióng zhī hǎi huāng。
chòng pào zhèn liáng,
léi hōng diàn guāng。
bǐ hūn zú kuáng,
qí sǐ bù huáng。
wǎng wǎng chàng chàng,
rú fǔ zhī yú,
rú chú zhī yáng。
shǒu pián lèi luán,
jiàn chē yǐ fáng。
gūi kuài qí jī,
bù duàn qí háng。
bǐ kuáng jīn zhāng,
mù kuài qí jī,
mù qiān qí chuāng。
qí sù duàn háng,
qì tì làng làng。
kǎi gē láng láng,
wǔ fū guāng guāng。
qīng zī hǎi mán,
mín fú wú jiāng。
yuè sì shān wán,
xǐ tū zhī zhāng。
wǒ wǔ wéi yáng,
bǐ dùn cǎo máng。
wǒ wǔ wéi chí,
bǐ jué sī qiáng。
shì yóu hù zhōng,
shì yí zhū ràng。
huǎn bù zhū ràng,
mín shì làn shāng。
nǎi mù wǒ lv̌,
nǎi zhì wǒ liáng。
wǒ shǐ wǒ xiān,
wǒ gōng wǒ zhāng。
xiān wǒ jiān dié,
shú wǒ tǔ rǎng。
zhū bǐ xiān dùn,
shì bǐ zhāo ān。
tiān bīng hè lín,
pí hǔ fèn xiáng。
gé wéi sì sāi,
zhèn tiān sì fāng。
shǐ shé líu sǔi,
hú shǔ líu huāng。
zéi shī wèi gāng,
zéi huāng wèi tāng。
mín cán sī chú,
mín chóu sī cháng。
mín huàn bǎi nián,
fú cǐ mán qiāng。
jìng cǐ mán qiāng,
guǎng fú yòng kuāng。
zòu gōng miào táng,
jì gōng qí cháng。
míng gōng dǐng yí,
gōng gōng yòng zhāng。
zòu gōng miào táng,
xí gōng jù chàng,
yǒu bì qí xiāng。
xí gōng fǔ cháng,
sān yīng huáng huáng。
wǒ líng hǎi mín,
zhù gōng wàn nián,
shòu fú ráng ráng。
《汪宪副诚斋平山海戎十章》 作者简介
霍韬(1487年-1540年),字渭先,号兀崖,南海县石头乡(现属广东省佛山市石湾区澜石镇)霍族人。霍韬平生勤奋上进,广博多学,文人学士多称他为渭崖先生。嘉靖十九年(1540年),霍韬在京暴病逝世,享年54岁。明帝追封为太师太保。谥文敏,运葬于广东省增城县境风箱冈对面山上,并在乡内建祠祀奉(祠现存),后人对他和石肯乡梁储,西樵大同乡方献夫,同称为明代南海县的“三老阁”。霍韬学博才高,著作甚多,有《诗经注解》、《象山学辨》、《程周训释》等。今有《霍文敏公全集》传世。