"添得飞泉几道寒" 诗句出自宋代诗人朱熹《九曲棹曲》
武夷山上有仙灵,山下寒流曲曲清。
欲识个中奇绝处,棹曲闲听两三声。
一曲溪边上钓船,幔亭峰影蘸晴川。
虹桥一断无消息,万壑千岩锁翠烟。
二曲亭亭玉女峰,插花临水为谁容。
道人不作阳台梦,兴入前山翠几重。
三曲君看驾壑船,不知停棹几何年。
桑田海水兮如许,泡沫风灯敢自怜。
四曲东西两石岩,岩花垂露碧毵。
金鸡叫罢无人见,月满空山水满潭。
五曲山高云气深,长时烟雨暗平林。
林间有客无人识,矣乃声中万古心。
六曲苍屏绕碧湾,茆茨终日掩柴关。
客来倚棹岩花落,猿鸟不惊春意闲。
七曲移舟上碧滩,隐屏仙掌更回看。
却怜昨夜峰头雨,添得飞泉几道寒。
八曲风烟势欲开,鼓楼岩下水萦回。
莫言此地无佳景,自是游人不上来。
九曲将穷眼豁然,桑麻雨露见平川。
渔郎更觅桃源路,除是人间别有天。
《九曲棹曲》 拼音标注
jǐu qū zhuō qū
wǔ yí shān shàng yǒu xiān líng,
shān xià hán líu qū qū qīng。
yù shì gè zhōng qí jué chù,
zhuō qū xián tīng liǎng sān shēng。
yī qū xī biān shàng diào chuán,
màn tíng fēng yǐng zhàn qíng chuān。
hóng qiáo yī duàn wú xiāo xī,
wàn hè qiān yán suǒ cùi yān。
èr qū tíng tíng yù nv̌ fēng,
chā huā lín shǔi wèi shúi róng。
dào rén bù zuò yáng tái mèng,
xīng rù qián shān cùi jī zhòng。
sān qū jūn kàn jià hè chuán,
bù zhī tíng zhuō jī hé nián。
sāng tián hǎi shǔi xī rú xǔ,
pào mò fēng dēng gǎn zì lián。
sì qū dōng xī liǎng shí yán,
yán huā chúi lù bì sān。
jīn jī jiào bà wú rén jiàn,
yuè mǎn kōng shān shǔi mǎn tán。
wǔ qū shān gāo yún qì shēn,
cháng shí yān yǔ àn píng lín。
lín jiān yǒu kè wú rén shì,
yǐ nǎi shēng zhōng wàn gǔ xīn。
lìu qū cāng píng rào bì wān,
mǎo cí zhōng rì yǎn chái guān。
kè lái yǐ zhuō yán huā luò,
yuán niǎo bù liáng chūn yì xián。
qī qū yí zhōu shàng bì tān,
yǐn píng xiān zhǎng gèng húi kàn。
què lián zuó yè fēng tóu yǔ,
tiān dé fēi quán jī dào hán。
bā qū fēng yān shì yù kāi,
gǔ lóu yán xià shǔi yíng húi。
mò yán cǐ dì wú jiā jǐng,
zì shì yóu rén bù shàng lái。
jǐu qū jiāng qióng yǎn huō rán,
sāng má yǔ lù jiàn píng chuān。
yú láng gèng mì táo yuán lù,
chú shì rén jiān bié yǒu tiān 。