“数级入庵”这段文字出自哪里?

上一句:蹑石梯

“数级入庵”出自宋代诗人朱熹的诗句: 《百丈山记》

下一句:庵才老屋数间

"数级入庵" 诗句出自宋代诗人朱熹《百丈山记》

登百丈山三里许右俯绝壑左控垂崖垒石为磴十余级乃得度
山之胜盖自此始
循磴而东即得小涧
石梁跨于其上
皆苍藤古木虽盛夏亭午无暑气
水皆清澈自高淙下其声溅溅然
度石梁循两崖曲折而上得山门
小屋三间不能容十许人然前瞰涧水后临石池风来两峡间终日不绝
门内跨池又为石梁
度而北蹑石梯数级入庵
庵才老屋数间卑庳迫隘无足观
独其西阁为胜
水自西谷中循石罅奔射出阁下南与东谷水并注池中
自池而出乃为前所谓小涧者
阁据其上流当水石峻激相搏处最为可玩
乃壁其后无所睹
独夜卧其上则枕席之下终夕潺潺
久而益悲为可爱耳
出山门而东十许步得石台
下临峭岸深昧险绝
于林薄间东南望见瀑布自前岩穴瀵涌而出投空下数十尺
其沫乃如散珠喷雾目光烛之璀璨夺目不可正视
台当山西南缺前揖芦山一峰独秀出而数百里间峰峦高下亦皆历历在眼
日薄西山余光横照紫翠重迭不可殚数
旦起下视白云满川如海波起伏
而远近诸山出其中者皆若飞浮来往
或涌或没顷刻万变
台东径断乡人凿石容磴以度而作神祠于其东水旱祷焉
畏险者或不敢度
然山之可观者至是则亦穷矣
余与刘充父、平父、吕叔敬、表弟徐周宾游之
既皆赋诗以纪其胜余又叙次其详如此
而其最可观者石磴、小涧、山门、石台、西阁、瀑布也
因各别为小诗以识其处呈同游诸君
又以告夫欲往而未能者

bǎi zhàng shān jì
dēng bǎi zhàng shān sān lǐ xǔ,
yòu fǔ jué hè,
zuǒ kòng chúi yá,
lěi shí wèi dèng,
shí yú jí nǎi dé dù。
shān zhī shèng,
gài zì cǐ shǐ。
xún dèng ér dōng,
jí dé xiǎo jiàn。
shí liáng kuà yú qí shàng。
jiē cāng téng gǔ mù,
sūi shèng xià tíng wǔ wú shǔ qì。
shǔi jiē qīng chè,
zì gāo cóng xià,
qí shēng jiàn jiàn rán。
dù shí liáng,
xún liǎng yá qū zhé ér shàng,
dé shān mén。
xiǎo wū sān jiān,
bù néng róng shí xǔ rén,
rán qián kàn jiàn shǔi,
hòu lín shí chí,
fēng lái liǎng xiá jiān,
zhōng rì bù jué。
mén nèi kuà chí yòu wèi shí liáng。
dù ér běi,
niè shí tī,
shù jí rù ān。
ān cái lǎo wū shù jiān,
bēi bēi pò ài,
wú zú guān。
dú qí xī gé wèi shèng。
shǔi zì xī gǔ zhōng xún shí xià bēn shè chū gé xià,
nán yǔ dōng gǔ shǔi bìng zhù chí zhōng。
zì chí ér chū,
nǎi wèi qián suǒ wèi xiǎo jiàn zhě。
gé jù qí shàng líu,
dāng shǔi shí jùn jī xiāng bó chù,
zùi wèi kě wán。
nǎi bì qí hòu,
wú suǒ dǔ。
dú yè wò qí shàng,
zé zhěn xí zhī xià,
zhōng xī chán chán。
jǐu ér yì bēi,
wèi kě ài ěr。
chū shān mén ér dōng shí xǔ bù,
dé shí tái。
xià lín qiào àn,
shēn mèi xiǎn jué。
yú lín bó jiān dōng nán wàng,
jiàn pù bù zì qián yán xué fèn yǒng ér chū,
tóu kōng xià shù shí chǐ。
qí mò nǎi rú sàn zhū pēn wù,
mù guāng zhú zhī,
cǔi càn duó mù,
bù kě zhèng shì。
tái dāng shān xī nán quē,
qián yī lú shān,
yī fēng dú xìu chū,
ér shù bǎi lǐ jiān fēng luán gāo xià yì jiē lì lì zài yǎn。
rì bó xī shān,
yú guāng héng zhào,
zǐ cùi zhòng dié,
bù kě dān shù。
dàn qǐ xià shì,
bái yún mǎn chuān,
rú hǎi bō qǐ fú。
ér yuǎn jìn zhū shān chū qí zhōng zhě,
jiē ruò fēi fú lái wǎng。
huò yǒng huò méi,
qǐng kè wàn biàn。
tái dōng jìng duàn,
xiāng rén záo shí róng dèng yǐ dù,
ér zuò shén cí yú qí dōng,
shǔi hàn dǎo yān。
wèi xiǎn zhě huò bù gǎn dù。
rán shān zhī kě guān zhě,
zhì shì zé yì qióng yǐ。
yú yǔ líu chōng fù 、 píng fù 、 lv̌ shū jìng 、 biǎo dì xú zhōu bīn yóu zhī。
jì jiē fù shī yǐ jì qí shèng,
yú yòu xù cì qí xiáng rú cǐ。
ér qí zùi kě guān zhě,
shí dèng 、 xiǎo jiàn 、 shān mén 、 shí tái 、 xī gé 、 pù bù yě。
yīn gè bié wèi xiǎo shī yǐ shì qí chù,
chéng tóng yóu zhū jūn。
yòu yǐ gào fū yù wǎng ér wèi néng zhě。

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。

Processed in 0.306659 Second , 269 querys.