"斑竹荒祠暮雨深" 诗句出自元代诗人黄哲《行路难为洪都义士杨安赋》
粤客慕远游,东来访仙洲。
扶桑弄赤日,簸荡神鳌丘。
天吴变现横蛟虬,狂澜欲济无轻舟。
我心西悲安可极,九疑回望丹山色。
斑竹荒祠暮雨深,湘灵泪尽湘江碧。
直欲排云窥九关,长风萧萧去不还。
鼓刀击筑行路难,相逢杨子倾心肝。
此公平生负奇气,对我高谈论经济。
宫中圣人急徵贤,君材磊落终难弃。
平生耻作侯门宾,声华满座惊陈遵。
黄金结交重然诺,白首相知忘故新。
予亦高阳旧徒侣,怜君局蹐随风尘。
知君爱君心独亲,相逢正值秦淮春。
秦淮茫茫春水绿,春风扑缸春酒熟。
登楼一醉成悲歌,起舞龙泉悄终曲。
君不闻神鹰未脱鞲上绦,搏呼梦刷秋空高。
焉能委翅随斥鴳,喧啾俯啄栖蓬蒿。
又不闻留侯五世誇相韩,徇节忘躯西入关。
功成乃慕赤松去,富贵浮云非所干。
尔有万古心,时来亦如此。
鲁连欲奚为,欲蹈东海水。
行路难,难可量。
海水尚可济,身名终自强。
愿为黄鹤云中翔,淩风振翮超八荒。
《行路难为洪都义士杨安赋》 拼音标注
xíng lù nán wèi hóng dū yì shì yáng ān fù
yuè kè mù yuǎn yóu,
dōng lái fǎng xiān zhōu。
fú sāng nòng chì rì,
bò dàng shén áo qīu。
tiān wú biàn xiàn héng jiāo qíu,
kuáng lán yù jì wú qīng zhōu。
wǒ xīn xī bēi ān kě jí,
jǐu yí húi wàng dān shān sè。
bān zhú huāng cí mù yǔ shēn,
xiāng líng lèi jǐn xiāng jiāng bì。
zhí yù pái yún kūi jǐu guān,
cháng fēng xiāo xiāo qù bù huán。
gǔ dāo jí zhú xíng lù nán,
xiāng féng yáng zǐ qīng xīn gān。
cǐ gōng píng shēng fù qí qì,
dùi wǒ gāo tán lùn jīng jì。
gōng zhōng shèng rén jí zhēng xián,
jūn cái lěi luò zhōng nán qì。
píng shēng chǐ zuò hóu mén bīn,
shēng huá mǎn zuò liáng chén zūn。
huáng jīn jié jiāo zhòng rán nuò,
bái shǒu xiāng zhī wàng gù xīn。
yú yì gāo yáng jìu tú lv̌,
lián jūn jú jí súi fēng chén。
zhī jūn ài jūn xīn dú qīn,
xiāng féng zhèng zhí qín huái chūn。
qín huái máng máng chūn shǔi lv̀,
chūn fēng pū gāng chūn jǐu shú。
dēng lóu yī zùi chéng bēi gē,
qǐ wǔ lóng quán qiǎo zhōng qū。
jūn bù wén shén yīng wèi tuō gōu shàng tāo,
bó hū mèng shuā qīu kōng gāo。
yān néng wěi chì súi chì yàn,
xuān jīu fǔ zhuó qī péng hāo。
yòu bù wén líu hóu wǔ shì kuā xiāng hán,
xùn jié wàng qū xī rù guān。
gōng chéng nǎi mù chì sōng qù,
fù gùi fú yún fēi suǒ gān。
ěr yǒu wàn gǔ xīn,
shí lái yì rú cǐ。
lǔ lián yù xī wèi,
yù dǎo dōng hǎi shǔi。
xíng lù nán,
nán kě liàng。
hǎi shǔi shàng kě jì,
shēn míng zhōng zì qiáng。
yuàn wèi huáng hè yún zhōng xiáng,
líng fēng zhèn hé chāo bā huāng。
《行路难为洪都义士杨安赋》 作者简介
(?—1375)元末明初广东番禺人,字庸之。元末,何真据岭南,开府辟士,哲与孙蕡、王佐、赵介、李德并受礼遇,称五先生。朱元璋建吴国,招徕名儒,拜翰林待制。明洪武初出知东阿县,剖决如流,案牍无滞。后判东平,以诖误得罪,得释归。后仍追治,被杀。尝构轩名听雪蓬,学者称雪蓬先生。工诗,有《雪蓬集》。