"吟弄夕阳明" 诗句出自宋代诗人黄庭坚《次韵伯氏长芦寺下》
《次韵伯氏长芦寺下》 拼音标注
cì yùn bó shì cháng lú sì xià
fēng cóng luò fān xīu,
tiān yǔ dà jiāng píng。
sēng fāng zhòu yì jìng,
zhōng qìng hán yú qīng。
yān líu shǔ xiá rì,
zhí zhàng shù lián méng。
pǒ yǔ yōu zǐ féng,
zhǔ míng dāng jǐu qīng。
xié shǒu shuāng mù mò,
zhū lán jiàn cháo shēng。
qiáng yí yǒng zhèng xiàn,
niǎo dù jiàn kāng chéng。
xīn zhě dé shù jī,
gēng yú wèi nán pēng。
xiāng gēng chūi bái yù,
bǎo fàn kùi xián xíng。
yè cí sī gūi lè,
yín nòng xī yáng míng。
sī gūi chéng dú lè,
wéi jué jiàn chūn róng。
《次韵伯氏长芦寺下》 作者简介
黄庭坚(1045.8.9-1105.5.24),字鲁直,号山谷道人,晚号涪翁,洪州分宁(今江西省九江市修水县)人,北宋著名文学家、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,与杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄庭坚为其中一宗)之称。与张耒、晁补之、秦观都游学于苏轼门下,合称为“苏门四学士”。生前与苏轼齐名,世称“苏黄”。著有《山谷词》,且黄庭坚书法亦能独树一格,为“宋四家”之一。