"东风淡淡云悠悠" 诗句出自元代诗人黄清老《夜宴友人席上有怀志能照磨暮春会同年所作因寄二首 其二》
yè yàn yǒu rén xí shàng yǒu huái zhì néng zhào mó mù chūn hùi tóng nián suǒ zuò yīn jì èr shǒu qí èr
qīng shān lín xià tí bān jīu,
lv̀ yáng mén qián sī zǐ líu。
luò huā chéng zhèn zuò chūn yǔ,
dōng fēng dàn dàn yún yōu yōu。
měi rén juàn lián rì zài shǒu,
hú dié fēi shàng shān hú gōu。
nán shān bù jiàn sǔn chéng zhú,
nǐ yuē cāng bō tóng yǐ lóu。
(1290—1348)元邵武人,字子肃。笃志励学,泰定帝泰定四年进士,除翰林国史院典籍官,迁应奉翰林文字兼国史院编修。出为湖广儒学提举。时人重其学行,称樵水先生。有《春秋经旨》、《四书一贯》。