"身心安如丘" 诗句出自宋代诗人黄履《闰八月十日同运使正仲大夫提刑若愚司封运判全玉朝奉游雨花亭》
闰月稍丰暇,清晨适逢休。
驱车偕群公,始为斯亭游。
钟山来艮维,大江西北流。
台成古到今,举目意已周。
晋有尸黎密,尝栖岗之幽。
君王怀高风,立刹旌往由。
法云生梁朝,云气如蟠虬。
七龄依宝亮,俊发钦徐刘。
讲经此寺中,天花盈空浮。
纷纷白雪飞,柳絮未可侔。
近来有贤宰,亭于冈上头。
吴侯因名之,潜德光千秋。
昔人登泰山,芥视十二州。
余亦叹群雄,一毛争九牛。
岂知振大林,至有八龙留。
因末为推本,秘思聊一抽。
灯明天人师,说法历劫悠。
欲放眉间光,洗足先双收。
入无量义处,身心安如丘。
陀罗与殊沙,普散千亿洲。
云公于此时,讲已不可俦。
况当幽岩中,松拂久唱酬。
所以善哮吼,保志称为优。
谁言此华来,天地相应求。
帝释举手间,已入如来眸。
醉书贻群公,为我商声讴。
rùn bā yuè shí rì tóng yùn shǐ zhèng zhòng dà fū tí xíng ruò yú sī fēng yùn pàn quán yù zhāo fèng yóu yǔ huā tíng
rùn yuè shāo fēng xiá,
qīng chén shì féng xīu。
qū chē xié qún gōng,
shǐ wèi sī tíng yóu。
zhōng shān lái gèn wéi,
dà jiāng xī běi líu。
tái chéng gǔ dào jīn,
jǔ mù yì yǐ zhōu。
jìn yǒu shī lí mì,
cháng qī gǎng zhī yōu。
jūn wáng huái gāo fēng,
lì chà jīng wǎng yóu。
fǎ yún shēng liáng zhāo,
yún qì rú pán qíu。
qī líng yī bǎo liàng,
jùn fā qīn xú líu。
jiǎng jīng cǐ sì zhōng,
tiān huā yíng kōng fú。
fēn fēn bái xuě fēi,
lǐu xù wèi kě móu。
jìn lái yǒu xián zǎi,
tíng yú gāng shàng tóu。
wú hóu yīn míng zhī,
qián dé guāng qiān qīu。
xī rén dēng tài shān,
jiè shì shí èr zhōu。
yú yì tàn qún xióng,
yī máo zhēng jǐu níu。
qǐ zhī zhèn dà lín,
zhì yǒu bā lóng líu。
yīn mò wèi tūi běn,
mì sī liáo yī chōu。
dēng míng tiān rén shī,
shuō fǎ lì jié yōu。
yù fàng méi jiān guāng,
xǐ zú xiān shuāng shōu。
rù wú liàng yì chù,
shēn xīn ān rú qīu。
tuó luō yǔ shū shā,
pǔ sàn qiān yì zhōu。
yún gōng yú cǐ shí,
jiǎng yǐ bù kě chóu。
kuàng dāng yōu yán zhōng,
sōng fú jǐu chàng chóu。
suǒ yǐ shàn xiāo hǒu,
bǎo zhì chēng wèi yōu。
shúi yán cǐ huá lái,
tiān dì xiāng yìng qíu。
dì shì jǔ shǒu jiān,
yǐ rù rú lái móu。
zùi shū yí qún gōng,
wèi wǒ shāng shēng ōu。
(?—1101)宋邵武人,字安中。仁宗嘉祐二年进士。神宗时累迁御史中丞。哲宗即位,除翰林学士,以承蔡确、章惇风旨,排击正人,为言官论罪,出知越州,历徙五州三府。绍圣初,复召为御史中丞,上章言司马光变更新法为罪,极论吕大防、刘挚、梁焘垂帘时事,乞正典刑。拜尚书右丞。以论救邹浩,罢知亳州。徽宗立,复拜尚书右丞,寻罢。