"相随惟有" 诗句出自清代诗人黄钧宰《百字令 其三 秋云,赠吟秋诸君不作南行者》
bǎi zì lìng qí sān qīu yún,zèng yín qīu zhū jūn bù zuò nán xíng zhě
xián xīn yī piàn,
dào ér jīn cái xǐng,
wū shān jìu mèng。
fàng yǎn cháng kōng jiē huàn yǐng,
pà shuō wèi lín zuò yòng。
chū xìu wú xīn,
gūi shān yǒu zhì,
bù jiè chūn fēng sòng。
gū zōng zì wǎng,
tài xū rèn rǔ háo zòng。
cóng cǐ gè lǐ xīn qī,
xiāng súi wéi yǒu,
lǎo méi cāng yān gòng。
zhǐ kǒng shān hé qīu yì jǐn,
lěng dào rén jiān yán dòng。
yǐng bó yú luō,
shēn qīng sì xù,
hé bàng hán xiāo dòng。
tiān sūn xiāng bàn,
jǐn cháng cóng cǐ zhēn zhòng。
1826-1895年,一名振钧,字宰平,钵池山农,别号天河生,江苏淮安人。他“性好词赋而不乐制艺”,“一生偃蹇不遇,”中年丧偶,益佗祭,不自聊。”著有《比玉楼传奇四种》,其一《十二红》为揭露南河总督署的积弊而作,针砭甚力,也最著名;《金壶七墨》记游幕期间之亲见亲闻,保存了一些有关鸦片战争的珍贵史料,是著名笔记,论者以为“作小说观可,作子书观,作史书观,作经书观亦无不可。”又有《比玉楼遗稿》、《谈兵录》等。