"鸡犬低首逐风尘" 诗句出自清代诗人黄钧宰《水调歌头 其四 将别珠湖,答桐城刘季英》
shǔi diào gē tóu qí sì jiāng bié zhū hú,dá tóng chéng líu jì yīng
cǐ rì fù hé rì,
mèng mèng bǎi nián shēn。
bù jí yún xiāo,
jī quǎn dī shǒu zhú fēng chén。
tiān shàng xiān rén bù yuǎn,
dì xià chén rén wèi sǐ,
huàn qǐ dǎo jīn zūn。
yú niǎo yì wú yǒu,
tíng hù xiǎo gān kūn。
jiāng nán mèng,
hǎi dōng lù,
huái běi chūn。
shí zài chuán chún,
mǎ wèi húi shǒu yì shāng shén。
jīn xī hú tiān zuò yuè,
zhī dào míng nián cǐ xī,
gū yuè zhào shúi rén。
ěr wǒ dìng hé chù,
fù cǐ gòng bīng lún。
1826-1895年,一名振钧,字宰平,钵池山农,别号天河生,江苏淮安人。他“性好词赋而不乐制艺”,“一生偃蹇不遇,”中年丧偶,益佗祭,不自聊。”著有《比玉楼传奇四种》,其一《十二红》为揭露南河总督署的积弊而作,针砭甚力,也最著名;《金壶七墨》记游幕期间之亲见亲闻,保存了一些有关鸦片战争的珍贵史料,是著名笔记,论者以为“作小说观可,作子书观,作史书观,作经书观亦无不可。”又有《比玉楼遗稿》、《谈兵录》等。