"士民争向风" 诗句出自明代诗人黄锦《读囧卿李公暨杨夫人合传》
白日忽西匿,寒风号北林。
我读李公传,缅然怀古今。
公昔肮脏人,少年负奇气。
初令封河滨,以身为封禦。
再补雒城驿,冲疲俗久慵。
公至振其啙,士民争向风。
内召□梧冈,鸣惊鹓鹭行。
群鸮胡为尔,委蛇雍序旁。
既榷武林关,又采三山石。
时艰赋不亏,运驶耗弥涤。
天子喜公才,畀□□云□。
凶渠肆要挟,公祇饬跗注。
昌平邻寝园,石□□□□。
□□屹虎踞,敌来莫控弦。
肤功日以高,谣啄亦不少。
复往备洮岷,开荒市騕袅。
无何西宁去,军声益大著。
虽□藩辖茶,谗者未息怒。
赖上鉴公劳,知公习戎事。
临磁壁垒清,摄肃崇墉峙。
群丑犯我疆,擐甲走穷山。
贾勇一当敌,截级累累还。
□馀鸟兽散,闻风成远駾。
问公奚整暇,云公有良配。
家政咸肃雍,公得远从戎。
节钺方在望,兴言念莆中。
□□□□云,母亦游阆苑。
一雄复一雌,相将超忽恍。
□帝念公勋,卿月耀华表。
仲子拜宫端,前后同辉皦。
每为述先猷,述毕□□泣。
愿得琳琅章,金石垂不没。
□附仲子籍,视公为谁父。
乃母即吾母,坤德能无慕。
泚笔合传篇,因风歌薤露。
《读囧卿李公暨杨夫人合传》 拼音标注
dú jiǒng qīng lǐ gōng jì yáng fū rén hé chuán
bái rì hū xī nì,
hán fēng hào běi lín。
wǒ dú lǐ gōng chuán,
miǎn rán huái gǔ jīn。
gōng xī háng zāng rén,
shǎo nián fù qí qì。
chū lìng fēng hé bīn,
yǐ shēn wèi fēng yù。
zài bǔ luò chéng yì,
chōng pí sú jǐu yōng。
gōng zhì zhèn qí zǐ,
shì mín zhēng xiàng fēng。
nèi zhào □ wú gāng,
míng liáng yuān lù xíng。
qún xiāo hú wèi ěr,
wěi shé yōng xù páng。
jì què wǔ lín guān,
yòu cǎi sān shān shí。
shí jiān fù bù yú,
yùn shǐ hào mí dí。
tiān zǐ xǐ gōng cái,
bì □ □ yún □。
xiōng qú sì yào xié,
gōng qí chì fū zhù。
chāng píng lín qǐn yuán,
shí □ □ □ □。
□ □ yì hǔ jù,
dí lái mò kòng xián。
fū gōng rì yǐ gāo,
yáo zhuó yì bù shǎo。
fù wǎng bèi táo mín,
kāi huāng shì yǎo niǎo。
wú hé xī níng qù,
jūn shēng yì dà zhù。
sūi □ fán xiá chá,
chán zhě wèi xī nù。
lài shàng jiàn gōng láo,
zhī gōng xí róng shì。
lín cí bì lěi qīng,
shè sù chóng yōng zhì。
qún chǒu fàn wǒ jiāng,
huàn jiǎ zǒu qióng shān。
jiǎ yǒng yī dāng dí,
jié jí lèi lèi huán。
□ yú niǎo shòu sàn,
wén fēng chéng yuǎn tùi。
wèn gōng xī zhěng xiá,
yún gōng yǒu liáng pèi。
jiā zhèng xián sù yōng,
gōng dé yuǎn cóng róng。
jié yuè fāng zài wàng,
xīng yán niàn fǔ zhōng。
□ □ □ □ yún,
mǔ yì yóu lǎng yuàn。
yī xióng fù yī cí,
xiāng jiāng chāo hū huǎng。
□ dì niàn gōng xūn,
qīng yuè yào huá biǎo。
zhòng zǐ bài gōng duān,
qián hòu tóng hūi jiǎo。
měi wèi shù xiān yóu,
shù bì □ □ qì。
yuàn dé lín láng zhāng,
jīn shí chúi bù méi。
□ fù zhòng zǐ jí,
shì gōng wèi shúi fù。
nǎi mǔ jí wú mǔ,
kūn dé néng wú mù。
cǐ bǐ hé chuán piān,
yīn fēng gē xiè lù。
《读囧卿李公暨杨夫人合传》 作者简介
黄锦(一五七二—一六五四),字孚元,号絅存、絅庵。饶平人。明熹宗天启二年(一六二二)进士,由庶常授检讨,与修《神宗实录》,主制诰。时魏忠贤当道,乃乞外任。思宗即位,始以少詹充日讲官。尝任会试考官,所拔皆知名士。升吏、礼二部侍郎,累官礼部尚书。以老乞归,享年八十三。著有《笔耕堂诗集》。清康熙《潮州府志》卷九上有传。