“不得矜捷疾”这段文字出自哪里?

上一句:自非渥洼种

“不得矜捷疾”出自元代诗人黄溍的诗句: 《上京道中杂诗十二首 其八 龙门》

下一句:飘飘虮虱臣

shàng jīng dào zhōng zá shī shí èr shǒu qí bā lóng mén
sǒng shēn wàng lóng mén,
huǎn pèi xíng wù wù。
xī húi chóu lv̌ dù,
yǔ héng liáng bào yì。
liǎng yá yǎn xiāng xiàng,
bǎi shǔi nù zhēng chū。
rén yán mǎ shàng láng,
kuài yì měi duō shī。
zì fēi wò wā zhǒng,
bù dé jīn jié jí。
piāo piāo jī shī chén,
lǐn lǐn yuán tuó kū。
huáng líng zhòng fù mào,
lì shè yòng zhōng jí。
húi nì xiàng suǒ jīng,
qiān zhàng yǐn zhāo rì。
qīng lín wài pán yū,
huáng líu zhōng dàng jué。
hòu lái qú wèi yāng,
jūn zǐ yí zhàn lì。

黄溍

黄溍(1277年11月27日—1357年10月18日),字晋卿,一字文潜,婺州路义乌(今浙江义乌)人,元代著名史官、文学家、书法家、画家。他文思敏捷,才华横溢,史识丰厚。一生著作颇丰,诗、词、文、赋及书法、绘画无所不精,与浦江的柳贯、临川的虞集、豫章的揭徯斯,被称为元代“儒林四杰”。他的门人宋濂、王袆、金涓、傅藻等皆有名于世。

Processed in 0.094836 Second , 221 querys.