"细泉浏浏竹竿直" 诗句出自元代诗人黄溍《金华山赠同游者三十韵》
杖藜初出城西门,万株红叶如云屯。
芙蓉峰前问行路,宛宛一线随潺湲。
水声渐远山渐近,弱萝纤葛手所扪。
须臾横侧变峰岭,高岸忽复为平原。
细泉浏浏竹竿直,石树骈立疑同根。
剥金败碧逢废刹,犹以第一名其轩。
天明独去吊遗迹,玉女委蜕空丘墦。
楼居西起望明灭,石扉呀若山之樊。
罅幽穴险径沮洳,膝行匍匐不得奔。
剨观崖广架寥泬,双龙绕霤蟠蜿蜿。
纷纶怪状满岩腹,熊虎踞伏鸾凤骞。
其馀琐细无不有,形求象索难具言。
前趋林麓却下缒,俯瞩九地穷涯垠。
青枝翠羽不复辨,但听风水声喧喧。
高烧松炬度其背,珠箔忽随华灯繁。
耸身上出指绝顶,碧桐高下弥山园。
遥穿蓬艾蹋云雨,险艰从此不易论。
秋毫细路莫容足,下瞰不测傍无藩。
怪藤如钩草如剑,举首仰叹愁攀援。
山翁顾之笑引臂,前牵后接猴与猿。
驰坑跨谷攲侧过,背汗喘息逾炰燔。
阴沈古洞閟星日,虽有寒暑无朝昏。
却行左转复深入,愈觉憀慄摇心魂。
珠缨缥缈现满月,稽首大士天人尊。
拂衣径逐飞鸟下,青山出没波涛翻。
或云汉人隐身处,彷佛肩背馀苔痕。
蛇蟠磬折又数里,龛岩十丈开墉垣。
夜归草堂殿突兀,坐看云月吐复吞。
怡然携手尽文士,颇觉笔下来源源。
名山石室如可托,幸子岁晏来无谖。
《金华山赠同游者三十韵》 拼音标注
jīn huá shān zèng tóng yóu zhě sān shí yùn
zhàng lí chū chū chéng xī mén,
wàn zhū hóng yè rú yún tún。
fú róng fēng qián wèn xíng lù,
wǎn wǎn yī xiàn súi chán yuán。
shǔi shēng jiàn yuǎn shān jiàn jìn,
ruò luó xiān gé shǒu suǒ mén。
xū yú héng cè biàn fēng líng,
gāo àn hū fù wèi píng yuán。
xì quán líu líu zhú gān zhí,
shí shù pián lì yí tóng gēn。
bō jīn bài bì féng fèi chà,
yóu yǐ dì yī míng qí xuān。
tiān míng dú qù diào yí jī,
yù nv̌ wěi shùi kōng qīu fán。
lóu jū xī qǐ wàng míng miè,
shí fēi yā ruò shān zhī fán。
xià yōu xué xiǎn jìng jū rù,
xī xíng pú fú bù dé bēn。
huò guān yá guǎng jià liáo xuè,
shuāng lóng rào lìu pán wān wān。
fēn lún guài zhuàng mǎn yán fù,
xióng hǔ jù fú luán fèng qiān。
qí yú suǒ xì wú bù yǒu,
xíng qíu xiàng suǒ nán jù yán。
qián qū lín lù què xià zhùi,
fǔ zhǔ jǐu dì qióng yá yín。
qīng zhī cùi yǔ bù fù biàn,
dàn tīng fēng shǔi shēng xuān xuān。
gāo shāo sōng jù dù qí bèi,
zhū bó hū súi huá dēng fán。
sǒng shēn shàng chū zhǐ jué dǐng,
bì tóng gāo xià mí shān yuán。
yáo chuān péng ài tà yún yǔ,
xiǎn jiān cóng cǐ bù yì lùn。
qīu háo xì lù mò róng zú,
xià kàn bù cè bàng wú fán。
guài téng rú gōu cǎo rú jiàn,
jǔ shǒu yǎng tàn chóu pān yuán。
shān wēng gù zhī xiào yǐn bì,
qián qiān hòu jiē hóu yǔ yuán。
chí kēng kuà gǔ qī cè guò,
bèi hàn chuǎn xī yú páo fán。
yīn shěn gǔ dòng bì xīng rì,
sūi yǒu hán shǔ wú zhāo hūn。
què xíng zuǒ zhuǎn fù shēn rù,
yù jué liáo lì yáo xīn hún。
zhū yīng piǎo miǎo xiàn mǎn yuè,
jī shǒu dà shì tiān rén zūn。
fú yī jìng zhú fēi niǎo xià,
qīng shān chū méi bō tāo fān。
huò yún hàn rén yǐn shēn chù,
páng fó jiān bèi yú tái hén。
shé pán qìng zhé yòu shù lǐ,
kān yán shí zhàng kāi yōng yuán。
yè gūi cǎo táng diàn tū wù,
zuò kàn yún yuè tǔ fù tūn。
yí rán xié shǒu jǐn wén shì,
pǒ jué bǐ xià lái yuán yuán。
míng shān shí shì rú kě tuō,
xìng zǐ sùi yàn lái wú xuān。
《金华山赠同游者三十韵》 作者简介
黄溍(1277年11月27日—1357年10月18日),字晋卿,一字文潜,婺州路义乌(今浙江义乌)人,元代著名史官、文学家、书法家、画家。他文思敏捷,才华横溢,史识丰厚。一生著作颇丰,诗、词、文、赋及书法、绘画无所不精,与浦江的柳贯、临川的虞集、豫章的揭徯斯,被称为元代“儒林四杰”。他的门人宋濂、王袆、金涓、傅藻等皆有名于世。