yǐ wèi xià wǔ yuè chū sān rì yè mèng shì zhāo yīn zhūi xiǎng píng rì suǒ jiàn chéng jué jù sān shí bā shǒu qí shí lìu
shèng dé wēi wēi bèi wàn fāng,
xiá zōu yì sú zǒng lái wáng。
chǒng xí pián fán réng yàn láo,
yuǎn rén hé xìng bài ēn guāng。
(1367—1449)明浙江永嘉人,字宗豫,洪武三十年进士。永乐时,曾与解缙等并直文渊阁,进右春坊大学士。后为汉王高煦所谮,系诏狱十年。洪熙初复官,寻兼武英殿大学士,与杨荣等同掌内制。官终户部尚书。性明果,达于治体,善谳疑狱。有《省愆集》、《黄介庵集》。