"口谈羲轩与周孔" 诗句出自唐代诗人贯休《杂曲歌辞。行路难五首》
不会当时作天地,刚有多般愚与智。
到头还用真宰心,
何如上下皆清气。
大道冥冥不知处,那堪顿得羲和辔。
义不义兮仁不仁,拟学长生更容易。
负心为炉复为火,
缘木求鱼应且止。
君不见烧金炼石古帝王,
鬼火荧荧白杨里。
君不见道傍废井生古木,本是骄奢贵人屋。
几度美人照影来,素绠银瓶濯纤玉。
云飞雨散今如此,
绣闼雕甍作荒谷。
沸渭笙歌君莫夸,不应长是西家哭。
休说遗编行者几,至竟终须合天理。
败他成此亦何功,
苏张终作多言鬼。
行路难,行路难,不在羊肠里。
九有茫茫共尧日,浪死虚生亦非一。
清净玄音竟不闻,
花眼酒肠暗如漆。
或偶因片言只字登第光二亲,
又不能献可替不航要津。
口谈羲轩与周孔,
履行不及屠沽人。
行路难,行路难,日暮途远空悲叹。
君不见道傍树有寄生枝,青青郁郁同荣衰。
无情之物尚如此,为人不及还堪悲。
父归坟兮未朝夕,
已分黄金争田宅。
高堂老母头似霜,心作数支泪常滴。
我闻忽如负芒刺,不独为君空叹息。
古人尺布犹可缝,
浔阳义犬令人忆。
寄言世上为人子,孝义团圆莫如此。
若如此,不遄死兮更何俟。
君不见山高海深人不测,古往今来转青碧。
浅近轻浮莫与交,池卑只解生荆棘。
谁道黄金如粪土,
张耳陈馀断消息。
行路难,行路难,君自看。
《杂曲歌辞。行路难五首》 拼音标注
zá qū gē cí。xíng lù nán wǔ shǒu
bù hùi dāng shí zuò tiān dì,
gāng yǒu duō bān yú yǔ zhì。
dào tóu huán yòng zhēn zǎi xīn,
hé rú shàng xià jiē qīng qì。
dà dào míng míng bù zhī chù,
nà kān dùn dé xī hé pèi。
yì bù yì xī rén bù rén,
nǐ xué cháng shēng gèng róng yì。
fù xīn wèi lú fù wèi huǒ,
yuán mù qíu yú yìng qiě zhǐ。
jūn bù jiàn shāo jīn liàn shí gǔ dì wáng,
gǔi huǒ yíng yíng bái yáng lǐ。
jūn bù jiàn dào bàng fèi jǐng shēng gǔ mù,
běn shì jiāo shē gùi rén wū。
jī dù měi rén zhào yǐng lái,
sù gěng yín píng zhuó xiān yù。
yún fēi yǔ sàn jīn rú cǐ,
xìu tà diāo méng zuò huāng gǔ。
fèi wèi shēng gē jūn mò kuā,
bù yìng cháng shì xī jiā kū。
xīu shuō yí biān xíng zhě jī,
zhì jìng zhōng xū hé tiān lǐ。
bài tā chéng cǐ yì hé gōng,
sū zhāng zhōng zuò duō yán gǔi。
xíng lù nán,
xíng lù nán,
bù zài yáng cháng lǐ。
jǐu yǒu máng máng gòng yáo rì,
làng sǐ xū shēng yì fēi yī。
qīng jìng xuán yīn jìng bù wén,
huā yǎn jǐu cháng àn rú qī。
huò ǒu yīn piàn yán zhǐ zì dēng dì guāng èr qīn,
yòu bù néng xiàn kě tì bù háng yào jīn。
kǒu tán xī xuān yǔ zhōu kǒng,
lv̌ xíng bù jí tú gū rén。
xíng lù nán,
xíng lù nán,
rì mù tú yuǎn kōng bēi tàn。
jūn bù jiàn dào bàng shù yǒu jì shēng zhī,
qīng qīng yù yù tóng róng shuāi。
wú qíng zhī wù shàng rú cǐ,
wèi rén bù jí huán kān bēi。
fù gūi fén xī wèi zhāo xī,
yǐ fēn huáng jīn zhēng tián zhái。
gāo táng lǎo mǔ tóu sì shuāng,
xīn zuò shù zhī lèi cháng dī。
wǒ wén hū rú fù máng cì,
bù dú wèi jūn kōng tàn xī。
gǔ rén chǐ bù yóu kě féng,
xún yáng yì quǎn lìng rén yì。
jì yán shì shàng wèi rén zǐ,
xiào yì tuán yuán mò rú cǐ。
ruò rú cǐ,
bù chuán sǐ xī gèng hé sì。
jūn bù jiàn shān gāo hǎi shēn rén bù cè,
gǔ wǎng jīn lái zhuǎn qīng bì。
qiǎn jìn qīng fú mò yǔ jiāo,
chí bēi zhǐ jiě shēng jīng jí。
shúi dào huáng jīn rú fèn tǔ,
zhāng ěr chén yú duàn xiāo xī。
xíng lù nán,
xíng lù nán,
jūn zì kàn。
《杂曲歌辞。行路难五首》 作者简介
贯休(832~912),俗姓姜,字德隐,婺州兰溪(今浙江兰溪市游埠镇仰天田)人。唐末五代前蜀画僧、诗僧。七岁出家和安寺,日读经书千字,过目不忘。唐天复间入蜀,被前蜀主王建封为“禅月大师”,赐以紫衣。贯休能诗,诗名高节,宇内咸知。尝有句云:“一瓶一钵垂垂老,万水千山得得来,”时称“得得和尚”。有《禅月集》存世。亦擅绘画,尤其所画罗汉,更是状貌古野,绝俗超群,笔法坚劲,人物粗眉大眼,丰颊高鼻,形象夸张,所谓“梵相”。在中国绘画史上,有着很高的声誉。存世《十六罗汉图》,为其代表作。