"两山对蜿蜒" 诗句出自宋代诗人黄干《庆元己未冬至前二日访林公度至栗山翌日同访吴必大林季亨容之偕行爱其溪山池亭之胜为之赋诗》
qìng yuán jǐ wèi dōng zhì qián èr rì fǎng lín gōng dù zhì lì shān yì rì tóng fǎng wú bì dà lín jì hēng róng zhī xié xíng ài qí xī shān chí tíng zhī shèng wèi zhī fù shī
gōu huǒ xià xīu líng,
qiān yī shè qīng chuān。
yè tóu gù rén lú,
dòng hè cáng zhēn xiān。
yī shǔi yuǎn yíng yū,
liǎng shān dùi wān yán。
dàn jiàn yān yún shēn,
bù shì chē mǎ xuān。
zhǔ rén jìng kè zhì,
bēi jǐu luō táng qián。
zhū sūn jìng quàn chóu,
pēng yáng zá jī xiān。
tóng lái èr sān rén,
miào yǔ zhēng chūn yán。
cǐ hùi liáng dú nán,
dá dàn bù fù mián。
jī míng bǐng zhú yóu,
dào jūn xīn chí biān。
zhōng yǒu dú shū táng,
cáng shū zú jīng yán。
bǎ bǐ jì xìng míng,
pái huái chàng wú yuán。
tiān míng qū chē qù,
qù shàng céng gāng diān。
húi shǒu sān tàn xī,
ān dé shù mǔ tián。
jié máo yǔ jūn lín,
xiào ào zhōng cán nián。
(1152—1221)宋福州闽县人,字直卿,号勉斋。黄瑀子。少从朱熹学,熹以女妻之。及熹病重,以所著书授干,托传其学。以荫补官,历知新淦县、汉阳军、安庆府等,多有惠政。曾讲学于白鹿洞书院。后召为大理丞,不拜,归里授徒讲学以终。卒谥文肃。有《勉斋集》。