"籥理自相證" 诗句出自明代诗人皇甫汸《雨怀盛二时在清听斋中》
《雨怀盛二时在清听斋中》 拼音标注
yǔ huái shèng èr shí zài qīng tīng zhāi zhōng
zhī zhāi yíng bā guān,
táo qíng miǎn sān jìng。
jiē wǒ qíu yáng tú,
chàng cǐ qín zūn xīng。
shì ěr xīn dú xiá,
chéng yán jī nán bìng。
zhī yán shúi yǔ tán,
yuè lǐ zì xiāng zhèng。
xì yǔ hū jiè hán,
qīng fēi zuò shēng míng。
tiān fēng húi hǎi cháo,
qīu shēng sòng qīng tīng。
《雨怀盛二时在清听斋中》 作者简介
(1497—1582)明苏州长洲人,字子循,号百泉。皇甫录第三子。嘉靖八年进士,授工部主事,官至云南佥事,以计典论黜。好声色狎游。工诗,尤精书法。有《百泉子绪论》、《解颐新语》、《皇甫司勋集》。