"芳草连天迷远望" 诗句出自宋代诗人周邦彦《满江红·昼日移阴》
《满江红·昼日移阴》 拼音标注
mǎn jiāng hóng · zhòu rì yí yīn
zhòu rì yí yīn,
lǎn yī qǐ,
xiāng wéi shùi zú。
lín bǎo jiàn 、 lv̀ yún liāo luàn,
wèi xiān zhuāng shù。
dié fěn fēng huáng dū tùn le,
zhěn hén yī xiàn hóng shēng yù。
bèi huà lán 、 mài mài qiǎo wú yán,
xún qí jú。
zhòng hùi miàn,
yóu wèi bǔ。
wú xiàn shì,
yíng xīn qū。
xiǎng qín zhēng yī jìu,
shàng míng jīn wū。
fāng cǎo lián tiān mí yuǎn wàng,
bǎo xiāng xūn bèi chéng gū sù。
zùi kǔ shì 、 hú dié mǎn yuán fēi,
wú xīn pū 。
《满江红·昼日移阴》 作者简介
周邦彦(1056年-1121年),中国北宋末期著名的词人,字美成,号清真居士,汉族,钱塘(今浙江杭州)人。历官太学正、庐州教授、知溧水县等。徽宗时为徽猷阁待制,提举大晟府。精通音律,曾创作不少新词调。作品多写闺情、羁旅,也有咏物之作。格律谨严。语言典丽精雅。长调尤善铺叙。为后来格律派词人所宗。旧时词论称他为“词家之冠”。有《清真集》传世。