"风亭微馥许君知" 诗句出自宋代诗人胡寅《冬至前半月赴季父梅花之集与韩蒲向宪唐干诸人唱和十首 其九》
dōng zhì qián bàn yuè fù jì fù méi huā zhī jí yǔ hán pú xiàng xiàn táng gān zhū rén chàng hé shí shǒu qí jǐu
de lì níng qíng kāi zì chí,
fēng tíng wēi fù xǔ jūn zhī。
zhí xū jiè cǎo qīng sōng yè,
jué shèng dēng lóu chàng zhú zhī。
hán shòu xiāng náng nán qǔ sì,
hé láng fěn miàn qiě súi yí。
qǐ zhī wàn kē chúi huáng shí,
zhuó xìu qián cūn yè xuě shí。
胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。著作还有《论语详说》、《读史管见》、《斐然集》等。